Chắc bạn nhầm, nếu nhiễm ru lâu thì IgM sẽ âm tính, IgG dương tính. Nhưng bác sỹ đã nói vậy nên mình nghĩ bạn nhầm khi viết IgM dương tính. Mình cũng đã từng XN IgG dương, IgM âm lúc mang bầu đây, mà hầu hết các mẹ XN kết quả đó khi bầu dưới 12 tuần thì con sinh ra khỏe mạnh (vì chứng tỏ đã mắc ru từ lâu rồi không phải lúc mang thai hay gần ngày mang thai mới mắc). Siêu âm thai rất khó phát hiện nhiều loại dị tật. Con mình bị tim bs nhẹ (thông lỗ lt) mà siêu âm không phát hiện ra đâu. Thật may con mình bị tim không do ru, do đó chỉ là tật tim bình thường (không có tật gì khác). Giờ bé gần 4 tuổi rồi, thông minh nhanh nhẹn đáng yêu (trộm vía con).
Gia môn bất hạnh, thật chứ bạn cũng chẳng vừa gì! Có bấy nhiêu chuyện mà cũng đòi bỏ con. Mai mốt ko biết chồng bạn sống với bạn có nổi ko nữa
bạn có bà mẹ giống mình vậy.mình cứ nghĩ trên đời này chỉ có mình là có 1 bà mẹ kinh khủng như vậy chứ.mình cứ như kẻ thù của bà vậy.ngày trước bà rất yêu thương ck con.nhưng gia đình mình hạnh phúc bao nhiêu thì bọn họ hàng bên ngoia5 nóng mắt bấy nhiêu.chúng nó đâm thọc chia rẽ nói xấu với mình k dc thì chuyển sang mẹ mình.tiếc là với mẹ thì thành công.giờ mình làm j bà cũng thấy gét.coi mình như kẻ thù truyền kiếp.mình cung k bj bon kho6n1n nan kia nó nói j mà hay vậy.đôi khi minh chỉ muốn giết hết tụi nó.bọn súc sinh.mình giờ thực sự cô độc....cuộc sống gượng gạo qua ngày...thể xxac1 k mệt mà tâm hồn đã nát
Các cô các bà cứ quay ra chửi ông chồng! Thôi thì nói đi thì nói lại nhé! Ví dụ anh chồng ở nhà bố mẹ vợ( gọi là ở rể). Cả nhà vợ ngồi ăn cơm con mời cơm cả nhà đáp...chồng ko thèm nói gì, kệ.... Sáng đi làm bố mẹ vợ hồ hởi hỏi chuyện: " Hôm nay con có đi làm ko?" , chồng các cô chả lời gọn lỏn:" có" rồi cắp đít dắt xe đi thẳng. Cãi nhau, các cô góp ý nhẹ nhàng, tế nhị ko lớn tiếng nhưng chồng các cô cho là xúc phạm, anh ta đạp cốc đạp chén trong nhà dù có bố mẹ cô ở đấy rồi lên xe đi thẳng ra ngoài ko thèm về với tuyên bố:" Cô ko thích ở với tôi nữa thì thôi!!" Nếu chuyện mời cơm với chào "gọn lỏn với bố mẹ " xảy ra 1 vài lần thì chả có gì để nói, nếu cãii nhau 1 vài lần anh ta như thế thì cũng chả sao! nhưng nếu thường xuyên như thế, lần nào cãi nhau cũng chuyện bé xé ra to như thế, gặp bố mẹ các cô chào "gọn lỏn" như thế liệu các cô có thấy ấm ức dần ko? Các cô có sợ bố mẹ mình đánh giá chồng mình ko? Ko phải là chuyện tức hay ko mà các cô là người cầu nối giữa chồng và bố mẹ vợ thì đương nhiên các cô muốn mọi việc trong nhà êm ấm, tốt đẹp chứ. Các cô có muốn nói toẹt vào mặt chồng lúc đấy là:" bố mẹ em bảo anh chào gọn lỏn, ông bà ko thích như thế!"?? hay các cô phải " lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau". Vậy nên trước khi đưa ra nhưng ý kiến hay lời khuyên thì phải là người ở vị trí "Trung gian" mà hiểu chuyện chứ đừng đem tư tưởng của 1 phía để phán xét. Nhiều cô còn nói là nếu chồng mà nói với các cô như thế các cô đập luôn cả cốc vào mặt chứ ko ném xuống sàn nhà???? Tôi chả hiểu các cô làm Dâu, làm vợ kiểu gì luôn và cũng vô phúc cho anh nào vớ phải mấy cô ( các cô này nên ở giá xin con cho rồi). Nếu hiểu biết thì các cô nên khuyên và cho anh ta biết "Tâm lý" của vợ anh ta lúc đó và khiến anh ta cảm thông cho tâm lý vợ lúc đó. Nhưng tôi nói thật, là người lớn suy nghĩ chín chắn thì đừng đem cái trò trẻ con là cãi nhau đập cốc đạp bát, bỏ nhà, bỏ con, bỏ cửa bất kể đó là đàn ông hay đàn bà ra để xử lý trong cs hôn nhân. Tức quá thì ko nc lúc đó nữa mà đợi hạ hỏa ngồi nói tiếp, tức quá thì kiếm gối mà đập đầu chứ đừng có mang đồ đạc ra mà phang vô tội vạ. Sao ko ra chỗ khác ngồi xem ti vi cho đầu óc hết căng thẳng, ko ra chơi với con. Cứ cãi nhau mà bở ra ngoài thì con cái nhìn vào nó sẽ học được gì ở bố mẹ chúng??? Lần đầu là cái cốc, lần sau đó lại có thể là cái điện thoại, tivi.. và lần sau tiếp có thể là mặt mũi hay thân thể của nhau đấy! Thế nên các cô các bà lên đây có ý định phán xét người ta thì cũng nên đặt mình vào vị trí của 2 người mà nói. Còn với tôi thấy: việc này nó chỉ là 1 việc quá nhỏ so với bao sóng gió trong cs gia đình thôi. Nhưng có thể cô vợ của anh ta vẫn còn trẻ nên làm những việc gia đình 1 cách ko hưởng ứng lắm dẫn đến về lâu về dài thì người khác sẽ thấy biểu hiện đó mà nói ra với anh chồng! Rõ ràng với những cô vợ thế này thì chồng phải khéo léo để dung hòa trong gia đình. Bản thân cả 2 nếu muốn sống tới cuối đường thì cũng phải mềm nắn rắn buông với nhau chứ như đa số các cô cmt ở đây tôi thấy vợ chồng anh này mà có những người bạn như mấy cô trên đây, vợ bị tiêm đằng vợ, chồng bị tiêm đằng chồng thì chả mấy chốc mà về nhà bốc hỏa với nhau!:))
Tóm lại là m niềng ở Việt Nam! Rùi qua đó tái khám đc ko mn ơi. Ai có kinh nghiệm hiểu biết j thì tư vấn mình với. Hjc hjc
Hi b, m sinh rồi. Bé nhà mình h đc 3thang tuổi trộm vía rất ngoan, đc 8kg rưỡi rồi. Lúc mang thai 8tuan m xét nghiệm ru igg và igm đều dương tính hết.
Mang thai 8 tuần mình xét nghiệm máu tại Từ Dũ thì rubella igm dương tính 1.8 igg dương tính 55.3
1 tuần sau mình xét nghiệm lại ở bv hoàn mỹ thì igm 1.6 và igg 63.5
Tư vấn thì bs này bảo ko chắc chắn bị lúc nào, bs kia thì kêu bị trong lúc mang thai nên bỏ, mình gửi mail lên từ dũ hỏi thù bs bảo bình thường đã bị lâu rồi.
Mình cũng hoang mang lo lắng nhưng quyết định ko xét nghiệm j nữa. Mình sẽ sinh bé ra, mình cubgx đi khám định kỳ và thai nhi hoàn toàn ko có vấn đề gì.
Đến hôm nay mình sinh bé đc 2 ngày rùi. Sinh mổ vì thai quá ngày dự sinh 3 ngày, đầu cao và tử cung ko mở.
Bé được 3,7 kg. Trộm vía bt, bs khám đều nói oke hết.
Cho nên các mẹ cứ bình tĩnh xử lý khi xn dương tính rubella nha.
Mang thai 8 tuần mình xét nghiệm máu tại Từ Dũ thì rubella igm dương tính 1.8 igg dương tính 55.3
1 tuần sau mình xét nghiệm lại ở bv hoàn mỹ thì igm 1.6 và igg 63.5
Tư vấn thì bs này bảo ko chắc chắn bị lúc nào, bs kia thì kêu bị trong lúc mang thai nên bỏ, mình gửi mail lên từ dũ hỏi thù bs bảo bình thường đã bị lâu rồi.
Mình cũng hoang mang lo lắng nhưng quyết định ko xét nghiệm j nữa. Mình sẽ sinh bé ra, mình cubgx đi khám định kỳ và thai nhi hoàn toàn ko có vấn đề gì.
Đến hôm nay mình sinh bé đc 2 ngày rùi. Sinh mổ vì thai quá ngày dự sinh 3 ngày, đầu cao và tử cung ko mở.
Bé được 3,7 kg. Trộm vía bt, bs khám đều nói oke hết.
Cho nên các mẹ cứ bình tĩnh xử lý khi xn dương tính rubella nha.
Mình sinh ra trong gia đình chỉ toàn bạo lực, ba đánh mẹ, đánh con cái thừa sống thíu chết, nửa đêm xách dao rượt mấy mẹ con chạy... Phía ngoại nghèo khổ nên bên nội khinh khi. Cô chú sống bên nhưng gặp nhau như người dưng ko bao giờ có tiếng chào hỏi. Bà nội sống chung nhà nhưng suốt ngày chửi mẹ con mình là làm đĩ, anh trai với em mình lớn lên đi ăn cắp ăn trộm, mặc dù 3 anh em chưa bao giờ lớn tiếng hay hỗn hào với bà. Ba mình quậy cho đến năm anh mình lên lớp 12. Đánh đập bóp cổ anh mình, hùa theo ông chú xách dao đòi chém anh mình trongg khi anh mình chả làm j sai. Oig nhậu về là kiếm cớ đánh mẹ mình nên anh mình can ra mới có chuyện. Khi anh mình bỏ nhà zô sg sống ba mình voies bà nội đi rao nó bỏ nhà đi làm đạo chích. Mẹ m chịu khổ để nuôi anh rm mình ăn học. Mình biết và rất thương mẹ. Nhưng mình ko chiu đc bạo hành từ ba. Mặc dù là con gái nhưng bị pong đánh rất thê thảm. Nói chung luc do mà quay clip quăng lên mạng chắc ba mình đi tù,mà thôi mình cung ko mún nhắc. Má mình xây nhà ở Đà nẵng, cho mình ra đó ở và học , nhà đó xây lên để nà ngoại mình sống và mình sống chung với bà ngoại. 3 năm sống với bà ngoại cứ tưởng bà thương mình. Nhưng mọi việc ko ngờ. Bà ngoại với dì cậu kêu mẹ mình để bà ngoại đuengs tên, để ba mình ko tranh giành j đc. Nhưng mẹ ko chịu, bà ngoại có 7 người con, để bà ngoại đuengs tên mai mốt anh em tranh giành thì sao. Hình như do vậy mà mọi việc bà ngoại đều đổ lên đầu mình, kêu do mình xúi dục mẹ mìnb.
Bà ngày nào cũng bắt mình gọi điện về xin tiền mẹ gửi ra để phụ tiền ăn của mình trong khi nhà có dư 2 phòng cho sinh viên thuê. Hồi đó tiền cho thuê 2 phòng 600k bà nngoaij lấy hết. Mẹ mình xây nhà lên phải vay mượn phần bán nuôn ế ẩm nên thâm nợ. Thế mà bà ngoại ngày nào cũng điệp khúc kêu mẹ mày gửi tiền ra, nhiu đó ko đủ trong khi mình ăn cũng ko bao nhiêu. Rồi mẹ ko gửi thì bà hằn học, than ngắn thở dài. Rồi đi rao với mấy người mẹ con nó ko biết điều.... Mình ở cũng chả vui sướng j, bị chửi hoài cũng học ko vô. Bà ngoại còn đi rao với ngta là mình xử mẹ mình đuổi bà đi ra khỏi nhà ko cho bà ở, bà kể với dì cậu trong sg ai cũng tin, ai cũng gọi điện chửi mình. Đi kể với mấy người mình bỏ nhà theo trai... Nhueng sự thật đâu có vậy. Hồi đó hiền lắm, mới xa nhà lần đầu nữa, chỉ biết khóc với mẹ. Tùe đó trở đi mình với bà ngoại chẳng thể nào gần nhau....
Đến khi học hết naem 12 mình vào sg học trung cấp. Ban đầu ở nhờ nhà cậu đã coa vợ 2 con. Nhưng mọi người có biết, cậu mình là con nghiện, ông hút bồ đà. Và có những hành vi sờ mó lúc mình ngủ... Còn nhiud nữa nhưng mình cũng ko muan nói nữa. M kể với mẹ và mẹ cho mình ở riêng. Luac chưa đi thuê phong tro, mẹ mình coa qua nhờ nhà ông cậu út, ông này thì đàng hoàng nhưng ông ko cho ở nhờ vì ông nghe lời bà ngoại nói mình này nọ nên ông ghét mặc dù nhà rộng rãi ko con cái nhưng ông ko mún mình qua. Mình nhờ dì mình thuê nhà mình ở. Lưc đó chỉ có dì này là quan tâm mình. Nên mình rất rất thương dì. Mẹ mình cho bao nhiu tiền gửi lên mình cũng đưa hết cho dì, để dì xoay sở vì nhà nghèo, 1 tay nuôi 2 con 1 chồng. Chồng chỉ ăn bám ko phụ. Hàng ngày mình ăn cơm với dì, nhìu khi
Muốn tiêu vặt cũng ko dâm xin tiền....
Mình đi làm quán cafe lương bao nhiu cũng đưa hêta cho dì, tiền tip hàng ngày đc nhiu cũng cho dì. Lúc đó mình xem dì như mẹ mình zậy. Lúc nào cũng muốn giúp đỡ. Xe máy mẹ mình gửi lên, cũng đưa dì mượn đi cầm lấy tiền trả nợ. Mẹ mình bán nhà ở đn để trả nợ, mình xin thêm tiền cho dì có vốn làm ăn, chứ ko xin j cho bản thân. Dì kẹt đi mượn nợ, bảo mình đứng ra vay dùm dì để đóng tiền học vì dì nợ nhiều rồi, ngta ko cho dì vay, mình cũng đồng ý, rồi dì hằng ngày trả góp cho ngta. Thế mà trả đc vài ngày rồi ko trả nỗi, ngta chặn đầu mình ngoài đường chửi mình sv mà lừa lọc này nọ... Làm mình suy nghĩ sợ hãi nên tụt huyết áp... Cũng ko than lấy 1 câu.
Thời gian qua đi mifnh ko thể cứ hy sinh hét cho dì, mình đi học còn cần tiền aen uống tiêu vặt, mỗi lần ăn với dì ngta nhìn vào tưởng mình ăn bám. Bà dì đầu ( chị mẹ mình) còn kêu mình ra mà chửi , tại sao dì mày nghèo nuôi chồng nuôi con mà mày còn ăn bám dì mày, nhueng khi mình đưa tiền cho dì thì ngta đâu biết. Đến lúc đó mình quyết tâm ko đuqa tiền dì nữa, nhưng mỗi lần mẹ gửi tiền mình đều cho tièn dì ít nhìu...
Mọi người biết ko, dì mình coi bói, ko làm j cả, còn mê đề đóm, ban đầu mình mới zô sg nên ko biết. Đến khi biết dì đánh đeef cả mấy trăm k 1 ngày, nợ bà ghi đề mấy chục triệu....
Mình ko thể tin tưởng đc gười dì này nữa.
Ngày mình có bạn trai, là chồng mìnb bây giờ. Cũng vì lý do mình ko đưa tiền chho dì, hay vì ly do j mình cũng ko biết rõ. Dì qua phòngg trọ, nói với mấy c ở ghép là mình quen với thanegf đầu đường xó chợ, ko học thức nên nhờ tụi con coi ngó dùm. Rồi gọi điện kể với mẹ mình, nó quen thằng nào cô hồn chúa nhẫn, dân giang hồ dữ tợn. Chồng mình luac đó là sinh viên cao đẳng tài chính hải quan. Mình nghe cũng mặc kệ ko mún nói qua nói lại làm j.
Lúc đó chồng với mình có lấy quân áo về bán vỉa hè, chịu biết bao cực khổ. Mẹ mình ở quê bị ba đánh, bà nội chửi, ông chú lăm le quậy đập đồ. Nbueng chỉ có 1 thân 1 minhf, chỉ có em mình ở đó mà lúc đó nó mới lớp 7 bỏ học giữa chừng ăn chơi lêu lổng. Mình thấy vậy kêu mẹ vô sg ở với con, thuê nhà ở. Còn bỏ hết, ở quê ko cần thứ j hết. Ngày mẹ mình zô sg, 1 tay chồng mình phụ giúp chở đồ đạt đi bán kiếm tiền cực khổ. Luac này mình lớn rồi tự hứa sẽ ko để mẹ khổ nữa. Chồng mình vay ông anh họ 10tr, mình cho mẹ mình 5tr, mình giữ 5tr để có vốn làm ăn. Nhưng mọi người có biết, bà dì đó nghe hơi tiền chạy qua, xử mẹ mình cầm 5tr cho vay lấy lời chứ để tiền ở nhà làm j. Mẹ mình đồng ý, dì mình giới thiệu hết người này tới người khác vay. Đến một ngày mới vỡ lẽ ra, mấy người kia là dì mình nhờ đứng ra, thực ra là dì mình mượn tất. Nhưng trả đc vài bữa rồi hêta tiền ko trả đc. Còn vụ cái xe mình cho mượn để cầm tới nay cũng chưa chuộc ra. Mẹ mình qua gây lộn với dì, mình chỉ biết khóc, kêu mẹ thôi bỏ đi. Dù sao dì cũng khổ 1 tay nuôi chồnng con, do hoàn cảnh đưa đẩy nên mới vậy, chứ trc đây di tốt lâm ko phải láo lường lựa gạt đâu. Từ đó mình với mẹ cũng ít qua lại với dì, chí thú làm ăn. Mình bỏ học đi bán áo quần, ngày càng có tiền nên càng ham. Lúc đó dì lân la qua làm lành, rồi điêjp khúc mượn tiền tiếp diễn. Mình cũng cho mượn, từ vài trăm đến vài triệu. Nhưng chưa bao giờ trả, mỗi lần mình đòi là dì suèng cồ chửi lại, đến khi mình quyết tâm ko cho mượn thì ôi thôi, lúc này mới vỡ lẽ, dì đi kể với cả xóm với dì cậu là ngày xưa nuôi mình ăn học, bây giờ phản, nhờ vả ko đc. Mình thực sự rất khổ tâm. Nhueng tiền dì mượn là của cả vợ chồng mình, mình phải đòi lại vì tiền mồ hôi nc mắt... Còn dì hằng ngày chỉ ăn ngủ mơ thấy số đánh đề, mới nợ nần chồng chất, tiền góp cho chủ nợ hằng ngày lên tới 3 triệu. Cả cái hộ khẩu nhà chồng cũng đi cầm đc 5tr rồi ko chuọc về đi làm hk mới.
Mình vơia chồng làm ăn ngày càng khấm khá, mua đc căn nhà nho nhỏ là nhà hiện giờ cả nhà mình đang sinh sống. Mình muốn gia đình xum họp nên để anh em với má về ở.
Nói tới ba mình, anh mình rất hận ông, nhưng mình nói dù sao cũng là ba mình ko thể bỏ đc. Từ ngày mẹ con bỏ đi, ông ở quê sống khổ sở, đau ốm, bị mất ngủ kinh niên, tăng huyết âp tới 200. Nhà ở quê của bà nội, bà nội mất anh em tranh giành, kiếm cớ đánh ba mình để ba bức mà bỏ đi, nhưng ông lại ko muốn kiện tụng chia nhà.
Mình ko chịu nỗi nên kêu ba Zô sống chung. Mặc dù anh với mẹ mình ko thích, nhưng cũng vì mình cương quyết cũng muốn gia đình êm ấm nên cho qua.
Từ ngày về sống chung, đông người trong nhà nhỏ mỗi người mỗi tính ăn đâu xả đoa, nên ban đầu rất khó khăn để mọi viẹc vào nề nếp.
Nhưng mẹ mình ko thuộc tiếp người cầm quyền người khác đc. Mẹ mình hiền, có phần bảo thủ trọng nam khinh nữ, rất cưng thanegf con út, nên nó mới hư. Còn bây giờ vào sống chung mình ko để cho nó coa tình trạng ở quê đc, nên cần phải uốn nắn nó lại. Nhưng mỗi lần nó hư, mình la nó là mẹ lại bênh nó. Nó chửi hổn cả mẹ mình lun. Nhưng bà vẫn bênh vực nó.
Một ngày nọ, dì mình qua chơi, mới nói đến bà ngoại mình. Mình xin kể thêm là từ khi mẹ mình bán nhà ở đà nẵng, bà ngoại mình nói với dì cậu là do mình xuối mẹ mình bán, ko cho bà ở. Mọi việc bà đều tưởng tượng ra rồi nói. Cho đến hôm nay, thời gian trả lời tất cả. Từ ngày bà vào sg sống chung với cpn cái mỗi người sống với bà một thời gian mới biết bà đổ chứng hoanh tưởng thế nào. Bà ở với dì là nói xấu cậu bỏ đói bà, chửi bà, con dâu ko coi bà ra gì. Chửi mẹ mình bất hiếu, đôi cứt lên người bà... Ko một ai bà ko chửi. Nói xấu con dâu với con trai cho hai vợ chồng đánh lộn... Nên ai cũng sợ bà, bà tới nhà nguoeif nào là ở đx 10 ngày gây lộn bà cuốn gói qua nhà đứa khác ở. Bà tới nhà đưas nào mỗi lần bà buồn ý là ko aen cơm, cách tô đi xin hàng xóm, kêu con tui nó bỏ đói tui. Mọi người ai cũng biét tính bà aen hô nói thừa, Ko noi co. Rồi chửi rủa con cháu, tao mà chết tao về kéo hết tụi mày, hoaejc là cái đồ mày ngu uống máu l.... Cho nên, hôm nay dì tới nhà mình chơi, nói tới bà ngoại mún qua nhà mình ở. Trời đất ơi, mình rất sợ, phần thì nhà chạt lắm, có 15m2 với gác đúc mà 6 người ở rồi( lúc này chòing mình còn ở vn). Bà ngoại qua tính bả zậy nữa làm sao ở đc. Mình nghĩ xong mới lên tiếng, bà ngoại qua chơi thì đc, chứ ở luôn là ko đc, nhà con chật ních mà ở chỗ nào. Trong khi dì cậu đều có nhà, mặc dù ko giàu coa nhưng rộgn rãi cả mấy chục met vuôg. Mình vừa nói xong bà dì nhảy lên " này con kia, mày đừng có chảnh, mày tưởng mày có được nhiu đây là mày ngon àh, chưa đâu con." Rồi đứng lên chửi to cho cả xoam nghe: " mấy ngươif nghe ko, nó có chừng đó mà nó dám đuổi bà ngoại nó ra khỏi nhà. Rồi cầm đt lên, bắt đầu " ông P, con M nó đuổi mạ thẳng mặt....", rồi gọi hết người này tới người khác. Ai cũng gọi điện chửi mẹ con mình, lúc đó có cả mẹ mình ở đó, mẹ mình nghe hết, nên bênh vực mình.
Xong chuyện đó, nên ai cũng từ nhà mình hết. Ông cậu ut nghe lời bà dì, tuyên bố 1 câu tụi nó mà xuống nhà tui tui đuổi thẳng mặt. Nên từ đó mình ko qua lại j nữa. Nhưng mình vẫn ấm ức tiền dì đã mượn mình mà ko trả. Ngày đó con dì nhập viện, 3h sáng chạy qua mượn tiền mình, biết là mình sẽ ko cho mượn nên đem xe máy xuống để lại, rồi mình đưa cho mượn 1 triệu. Thực lòng m ko mún lấy xe j hết, để cho dì có xe chạy lên xuống bv. Nhueng nghĩ lại bà cũng ko phải dạng vừa, nên làm thinh đua tiền, 2 hôm sau cầm tiền qua trả là chửi mẹ con mình ko còn manh giáp.
Mình nghe 1 bà dì ruột nữa ( bà này cũng ít đụng chạm nên m ko nhắc tới) là bà dì mượn tiền mình còn thắp nhang rủa mẹ con mình rất ác độc, bà ko dám kể ra là rủa j.
Luc đó mình bueac xúc ko biết giải bày ở đâu, có viết 1 bài than thở trên face, nhueng tuyệt đối ko nói họ tên dì hay chỉ đích danh dì ra. Đại khái mình viết là tại sao có người dì ham mê cờ bạc, lừa gạt hết lần này tới lần khác mà con thắp nhang rủa người ta.
Đứa con gái dì đọc đc, nó đưa dì coi. Bà chạy xuống nhà mình, chỉ mặt mình kêu đĩ chó này nọ, me mình ra hỏi chuyện gì, bà dì chửi lun cả mẹ mình, mẹ mìnb làm chị bị em nó chửi nên tát nó bạt tai. Dì mình nắm tóc quýnh lại mẹ mình. Mình thấy zậy ra can bà núm luôn tóc mìng, 2 tay bà núm 2 đầu, còn định lọit đồ mình, mình tung ra đc gọi công an tối. Lúc đó có bà ngoại với bà dì kia chứng kiến. Đều nói bà đi này quá dã man, có j thì từ từ nói. Công an tới mời zed đồn, bà dì ngồi xem sợ phiền phức nên ko lên làm chứng. Còn mình nghĩ thôi chuyện gia đònh, mùnh cũng sai do viết này nọ lên face, nên thôi ko truy cứu. Mọi việc chưa xong, bà dì còn chưa hả giận. Bà gọi điện cho vợ chòing ông cậu ngày trc mình ở nho, bị ổng sờ mó, bà vợ nghe xong tức lên đòi qua đánh mình trong khi ông cậu vẫn im lặng ko dám qua nói. Tại mọi việc ổng làm là thật nên ổng ko dâm qua quậy, chỉ có vợ ổng ko biết nên qua chửi này nọ. Ông cậu khác gọi điện chửi, nhắn tin chửi anh em tụi bây vô đây coa dì cậu mới có ngày hôm nay, bây giờ tụi bây phản. Bà còn chưa hả hê, đi rao với cả xóm gần nhà bà, là mình có chửa hoang, bà dắt đi phá thai, cốt yếu muốn cho chồng mình nghe đc để chia rẻ vc, nhưng từ lúc zô sg quen chồng tới giờ chồng biết hết, chồng có khuyên mình ko nên qua lại với dì, nhưng tính mình dễ mềm lòng. Bà qua than bị chủ nợ chặn đường đánh, ko có tiền nộp học cho con là mình thấy tội lấy tiền cho mượn, nhưng tiền toàn là cúng cho đề đóm hết.
Từ đó trở đi, mình chai lì trc mấy nghười đó. Khó khăn j nhờ đến mình ko bao giờ giúp. Ko bao giờ qua lại, chỉ có bà ngoại hay qua choie, đc vài ngày gây lộn là đi. Tính bà zậy với lại già rồi mình cũng ko trách. đáng trách là tụi dì cậu, bà ngoại zô đây ở gần 10 năm, ko ai làm cho bà cái giấy tạm trú hay nhập khẩu cho bà. Mỗi lần bệnh nhập viện là ní nạnh, tuền thuốc hàng tháng cả triệu, nguoief này ní nạnh người kia. Mẹ mình hồi xưa bán nhà cho bà mấy chục triệu, đưa ông cậu út giữ rùi lo cho bà. Nên giờ mẹ m ko có tiền bỏ vào cũng ko ai nói đc.
Rồi bà ngoại namef viện chỉ có má mình chăm, từ ngày này qua ngày nọ, ko ai lên phụ , hết lần này toies lần khác. M bực mìnb nhưng cũng ko biết nói sao, chẵng lẽ ko cho mẹ lên chăm bà.
Rồi thời gian mấy người làm huề với mẹ, dù sao cũng chj em nên mẹ ko từ đc. Từ đó mỗi lần gọi điện đc thời gian là gây lộn, phiền phức. Áp lực công việc, công với phiền phức của mấy người đó nên mỗi khi mẹ mình gọi điện là mình nhăn nhó. Tỏ vẻ ko thích. Mì h có khuyên mẹ là ko nên qua lại nhìu quá, thế nào cũng xảy ra chuyện. Con sợ mấy người đó lắm rồi, nhưng mẹ vẫn ko nghe. Gọi điện mạng beeline thì mọi gnuoiwf biết rồi, gọi từ sáng tới tối, chuyện ở nhà ngoài nhà lôi ra nói, ko phải nói tí là xong, nói đến khi đt hết pin, cắm sạt nói tiếp, mỗi lần nói là mở loa to, đến nỗi ngoài đường còn nghe. Từ ngày về nhà sống mẹ mình ko cần phải đi làm nên đâm ra rảnh rỗi là gọi điện tán dóc. Mình ko phải ko cho mẹ gọi nhưng thực sự gọi như vậy nghe rất mệt. Mỗi lần mình đi ra ngoài có voeejc gấp gọi điện về nhà là máy bận. Là mình biết đang 8. Gọi đã đơi rồi chửi nhau, mượn tiền, còn xử mẹ mình chơi đề, đi vay tiền nặng lãi.... Theo mọi người mình ko cho mẹ mình liên lạc với mấy người đó là đúng hay sai????
Rồi bên cạnh mấy người đó thấy nhà mình yên ấm anh em đumf bọc, ăn nên làm ra. Em trai mình từ cái thằng lêu lổng trở nên siêng năng đi làm kiếm tiền đủ nuôi sống bản thân, anh mình từ ngày ra làm riêng cũng có tiền nhìu hơn, bản thân mình ko còn bioon bán nhueng đc cái chồng đi my gửi tiền về. Mình và anh chu cấp cho mẹ tiền tiêu tiền ăn tiền thuốc than, lâu lâu mẹ đi chùa từ thiện du lịch mình cũng cho tiền mẹ, mình ko bao giờ cấm đoán mẹ điều j. Chỉ là ở nhà hoài mẹ con ko tránh sự tranh cãi vặt vãnh. Mình còn phải lo phần ăn uống tiền tiêu cho ba nữa, bản thân ko làm ra tiền, chồng nuôi, nên đôi khi cũng áp lực tiền bạc , hàng tháng tiền net tiền điện, mắm muối , dầu gội xà bông... 1 tay mình lo, hết cái j phải lo đi mua, chưa bao giờ để nhà phải thíu thốn thứ j, nhưng giờ bầu bì chẳng ai chia sẻ, gặp mẹ mình vô tâm lắm, chỉ qua nhà bà dì ngồi 8 hoặc nấu cháo đt , có đi chợ nấu cơm là cì cho gia đình anh em xum họp thôi, m cũng ko bắt mẹ mình phải hầu cơm bưng nc. Công việc nhà mình chia ra mỗi người 1 tay cho mẹ đỡ vất vả, vậy mà mẹ ko hiểu, kêu mình chỉ biết áp đặt, anh em mayd con trai sao chúng nó làm đc. Trong khi anh em mình đi làm về là vứt đồ bừa bãi, tắm cũng nhờ mẹ ơi lấy dùm quần, mẹ ơi lấy dùm khăn. Đi nhậu về là bắt mẹ mình hâm đồ ăn bới cơm ra cho ăn. Mình góp y thì còn nói lại mình. Quần áo mặc ko giặc để mẹ mình giặc. Bà mệt quá lại than với mình, nhưng mình nói lại ko chịu nghe. Mình mệt nên kệ luôn. Rồi mẹ con có thời gian ở cạnh nhau, nên hay khắc khẩu.
Rồi mẹ đi kể với mấy người đó, đc dịp mấy người đó đổ dầu vào lửa, kêu mình cầm quyền cấm đoán mẹ đủ điều, làm mẹ mà lép vế dưới con, gặp tui là ko có chuyện đó đâu.
Tự nhiên hôm đó ăn cơm tấm, mẹ mình chan mỡ thiệt nhìu, mình ko ăn cũng ko muna cho mẹ ăn, vì lớn tuổi ăn nhìu mỡ ko tốt. Có nhiu đó thôi, mà lúc ko coa mình, bà dì kia ( ít gây chuyện ) nói với mẹ mình tui chỉ cần nhìn sơ qua là biết nó cầm quyền bà.
Hồi vợ chồng mình mua nhà, mình đứng ten chủ hộ, chồng mình chuẩn bị đi mỹ nên ko để chòing đứng tên, mắc công liên quan giấy tờ mình còn ở vn nên giải quyết dễ hơn. Vậy là mấy người kêu mình tại sao ko để cho mẹ mình đứng tên, mà dành đứng tên ko cho chồng đuengs tên lun, con đó ghê gớm quá, rồi đốc mẹ mình là bà phải dành quyền đứng tên chứ ko sau này ko sống yên với nó. Thử hỏi những người như vậy coa nên ko cho mẹ mình qua lại hay ko???
Rồi mấy người đó nhờ mẹ cho ba ngoại nhập vô kt3 để mua bảo hiểm, trong khi nhà 6 người con kia ai cũng có kt3 hộ khẩu, nhueng 10 năm nay ko ai làm cho bà. Đến hôm nay nhà cháu mình mới có kt3, mà đối xử voies nó zậy lại nhờ nó đi làm dùm. Mình ko đồng ý, thì tụi nó nói khích mẹ mình sao bà làm mẹ mà ko có quyền j hết vậy. Chồ g mình ko mún mẹ con gây gỗ nên tự đi đăng kí giấy tạm trú rùi mua bảo hiểm cho bà ngoại. Nhờ vậy nên tiền bệnh mỡ đỡ nhìu, tụi nó chưa biết ơn, cứ đâm thọc cho mẹ con mình bất hoà.
Hôm bữa bà dì còn nhờ cho thanegf con bả qua ở nhờ để nó đi học gần trường, trong khi nhà 5ng 3 xe máy 1 xe đạp, mình mang bầu bực dọc. Vậy mà mẹ mình đồng ý, mình ko chịu là mấy người lại lôi ra làm mẹ ko có quyền...
Rồi tơis hôm nay cái tờ đk tạm trú cho ba ngoai bữa chòing mình làm, đã đưa cho mấy người đó giữ, mấy người ko cẩn thẬn làm mất đi. Giờ chạy qua mượn kt3, trong khi kt3 ko có tên bà ngoại, mình nói cới mẹ là ko có tên bà ngoại giờ có mượn cũng ko mua đc bảo hiểm... Với lại ko muốn dính líu tới mấy người đó, mới hôm bữa gây nhau gọi điện chửi mẹ mình ko ra j, bây giờ gọi điện nho va trong khi ai cũng có kt3 với hộ khẩu tại sao ko lấy của mình đi làm mà cứ qua nhà mình mượn. Vậy mà mẹ mùnh ko hỉu cho mình, chửi mình là đồ thị của.... Rồi chẳng quan tâm toies mình bầu bí nghén ngẩm ra sao.
Trc đây mẹ ko có tính vậy đâu, từ ngày rãnh rỗi tán dóc với mấy nguoief đó đâm thọc này nọ. Là mẹ buẹc dọc về ko quan tâm tới mình. Bản thân mình mang thai lần đầu tiên, đi xét nghiệm tuần thứ 8 nhiễm rubella bs khuyên bỏ thai nhưng mình và chồng đều quyết tâm giữ du con có thêa nào thì cu gx là con mình, ko bỏ đc. Nhưng từ ngày có bầu đến giờ, ko có chồng bên cạnh thực sự rất buồn, gặp mẹ vô tâm nữa, đâm ra buồn phiền ko biết có nên giữ đứa con này ko, nếu bỏ thì tội mà sinh ra bị dị tật cũng tội, thêm phần bên cạnh ko có ai. Mình muốn buôn xuôi tất cả, muốn bỏ đi đâu khỏi cái nhà mà mình bỏ côgn gầy dựng có đủ anh em ba mẹ xum vầy. Mà mẹ mình nói mình thị của này nọ, mình buồn lắm. Cũng ki phải trách cứ j mẹ, mình thương lắm luôn, nhưng những cử chỉ hằn học của mẹ đối với mình làm mìnb ko thể nào ko buồn.
Ko phải lên đây để kể tội mẹ, mẹ mình nuôi mình biết bao vất vả mình biết, nhưng mà mình buồn phiền mẹ mình chứ chẳng phải trâch cứ j cả. Mún kể ra cho nhẹ bớt lòng.
Mẹ nấu ăn hay trộn đồ ăn thừa của mấy ngày trước vào chung 1 nồi, mình thấy hôi nên ko ăn, là kêu mình khó. Hoặc buổi trưa ăn đồ nguội hôm qua hoặc nấu 1 món canh ăn sơ, để đồ ăn chìu nấu cho con trai ăn. Quần áo giặc giũ cho con trai, đưa đồ đi giặc ủi cũng chừa đồ mình lại trong khi mình mang thai bị đau dây chằng, bs khuyên ko nên làm việc nặng, phần viêm xoang, nhưng ai bị viêm xoang mới thấu hiểu nỗi đau, bị đau nửa đầu ko ngồi zậy nỗi, phần ám ảnh rubella ko biết con mình ra sao. Rồi thấy mẹ lại nghe lời người ta đối xử với mình như zậy. Đâm ra chán nản. Đã gây nhìu lần rồi, rồi mấy bữa cũng mẹ con. Nhueng mà giờ mẹ lại cho mình là thứ thị của... Làm mình cứ suy nghĩ buồn bã, ko biết phải sống thế nào nữa cho phải.
Giờ thì tâm trạng cũng ổn lại tí, nhưng căng thẳng vẫn còn, mẹ con ngồi gần nhau là khẩu chiến, mà toàn là chuyện ngta ko thôi.
Còn nhìu chuyện mình ko thể kể hết, bạn góp ý chân thành mình xin cám ơn, nhưng mình xin bạn đừng vội phán xét hay phê bình người khác. Dù sao có ý định bỏ con là ko đúng, nhưng vẫn còn hguyeen nhân mà mình chưa mún nói ra
Bạn cũng giôang mình, bị cái lũ khốn nạn chia rẽ, mẹ mình trc đây ko phải zậy. Nhưng do tụi nó ganh tị, tháy mình mới 25t đã mua nhà đón ba mẹ zè ở, anh em đùm bọc. Mẹ chúng nó, cứ nhồi nhét zô đầu mẹ mình là bà làm mẹ mà để con nó cầm quyền, nà ko coa tí quyền j. Tại tụi nó cứ mượn tiền ko trả, xin tiền, rồi nhờ vả vô cớ... Tụi nó ham mê lô đề này nọ... Nhờ vả mình ko cho nữa là đâm ra ghen ghét. Đâm thọc, tiếc là mẹ mình nghhe lời tụi nó, chửi mình là đồ thị của, từ đó tình cảm sưcs mẻ, cứ ẩm ỉ trong lòng. Mình nói j ra cũng cho là mình thị của coi bà là osin... Thực sự mình đang rất phiền lòng, muốn bỏ nhà ra đi măc dù đó là nhà của mình, nhưng mình hiện đang có thai, chồng định cư nc ngoài, 2 năm nưac mới đoàn tụ. Bỏ đi ko đc, ở lại cũng ko xong. Thực sự mình rất vế tắt
2 là bỏ đi, làm mẹ độc thân nuôi con, chịu khổ thời gian đầu nhưng đc thong thả tinh thần.
Còn bạn muốn chồng thay đổi suy nghĩ??? Xin lỗi bạn 100% nó sẽ ko thay đổi đâu hay thuyên giảm j đâu.
Bằng chứng là ba mình, chửi tục, gái gua, nhậu nhẹt, bạo luẹc đánh đập hành hạ có đủ. Mẹ mình bỏ đi mấy lần ông cũng xl này nọ rồi chứng nào tật nấy. 3 đứa con thì ông anh đầu mình từ ổng ko kêu ổng bằng ba, bản thân mình mỗi lần nghĩ lại chuyện hồi xưa là khóc, nó ẩm ảnh cho tới bây giờ mình 28t. Ông bây giờ gần 70t vẫn chứng nào tật nấy, ko bỏ đc đâu. B hãy suy nghĩ kĩ.
Cái j cũng có nguyên nhân bạn ơi, phải kìm nén rất nhiều lần mới đập chén hay trả lời cụt lủn như zậy. Ko có j mà tự nhiên người ta chào hỏi mình mà mình làm lơ hoặc đáp trử qua loa. Trong câu chuện này người vợ làm biết bao nhiêu là việc ( chăm con riêng cho chồng) mà còn bị chỉ trích. Vượt qua ranh giới của sự chịu đựng thì thiên thần cũng trở thành ác quỷ.
Luac đoa 60t bị bệnh trầm cảm mất ngủ kinh niên, ko việc làm, cho thuê nhà lấy tiền tiêu mà tụi nó còn ko cho mà hửi ba mình. Rồi ngày bà chết( nguyên nhân ko biết) lúc gần chết bà nắm chặt tay con gái bà ki chịu buông, như muốn nói gì đó, hàng xóm ngta chứng kiến là họ kêu bà mình đòi tiền, tại sao tiền của bả đưa mà kk cho bả ăn, để bả chêta đói. Ngày bà bệnh, cô hàng xóm thấy bà than đói, mua cho bà cái bánh bao. Cô mình biết chuyện, lên nói cô hàng xóm đừng cho ăn, ăn rồi ỉa ra ai dọn, thiệt dã man, cũng may má con mình rời bỏ sớm cái nhà đó, chứ ko cũng mang thêm gáng nặng, để tụi nó cấu xé với nhau, giờ bà chết, tụi nó cấu xé cái nhà đó, má con mùnh ỉa 8 đống ko thèm quay zè.