KO MANG RA KHOI WEBTRETHOĐến bây giờ vẫn không hiểu là mình đã hấp dẫn chị bằng cách nào....ngoài hai nụ hôn vội vàng ...Vẫn không hiểu sao chị lại đồng ý làm bạn gái mình nữa ...Chị....hơn em 4 tuổi ....và chị cũng rất đẹp ...ko phải ko có ai theo đuổi ...Chị.... đang theo học cao học tại 1 trong các trường danh tiếng nhất HCM.Chị... trưởng phòng kinh doanh của 1 công ty lớn với hơn 200 nhân viên với mức lương cứng hơn nó 5 lần.Chị... con một gia đình giàu có, danh giá ....tưởng như ko cần chị phải bươn chải như vậy....Chị ....em yêu chị ...từ lúc em chỉ biết chị là 1 nhân viên văn phòng ......đến giờ vẫn yêu nhiều lắm...nhưng cưới thì....em không đủ sức...em không dám...em không làm được...Chúc chị hạnh phúc ... :)
Hồi phổ thông đi học, thấy các cụ già lập cập, run sợ băng qua đường, mình cũng toàn ra dắt hộ, cũng chẳng mất gì, chỉ là đi mua đường thêm vài chục mét.Ai hỏi đường thì rút di động tra luôn giùm họ...Vào đại học, đi xe máy, thấy ai quên chân chống thì nhắc giúp, có người cảm ơn, nhưng cũng có kẻ khinh khỉnh bơ bơ.Có hôm tắc đường, thấy một ông trung niên, dáng vẻ công chức, rớt cái USB. Sợ có tài liệu nên nhắc ổng lụm lại, ai dè ổng không có đến nửa lời cảm ơn. Bó tay.
đẩy bạn những 1km. Ôi, ước gì mình cũng muốn đc biét anh í là ai. Vì nếu đúng thế thì ngừoi như anh í hiếm lắm:LoveStruc:. Bạn thật may mắn.
Mình cũng gần gần như người thanh niên này, nói thế thì có vẻ hơi ngộ nhận nhưng cũng đã có lần giữa trưa hè nắng mình vật vã sửa giúp một bác đồng nát cái xe đạp mất hơn 40 phút ( năm lớp 12). Mình giúp người khác không bao giờ muốn nhận lại lời cảm ơn, đơn giản giúp vì mình có thể giúp
:Sad::Sad::Sad:co bo co me nao co thoi gian tam su voi minh k? oi cai cuoc doi nay :Sad:
Nên em sẽ càng khó khăn và cần cố gắng rất nhiều trong cuộc sống.
Nếu là sự hiểu lầm thì bỏ qua cho bài viết này nhé. Chúc em luôn nhiều nghị lực và sức khỏe để vật lộn với cuộc sống nhé !
(Trich Ông già và biển cả)
Rất tán thành với ý kiến của bạn ở trên đây.
Ăn có thể ăn lại món mình thích, học có thể học lại nhưng chẳng thể yêu lại một người thì lòng tin và hạnh phúc cũng khó mà lấy lại được.
Mong bạn mạnh mẽ và vui vẻ sống vì con nhe !
- Hôm nay con đi học có gì vui không ?
- Da vui, con cùng Hương Lan chơi trò xây dựng ... con học chữ o ... con ăn cơm với thịt bằm ... con ăn tráng miệng chuối ...
Môt tháng sau.
- Con kể cho Mẹ nghe chuyện ở trường con nhé !
- Ừ con kể đi
- Con chơi ... con học ... con ăn ...
Những ngày sau đó nữa.
- Mẹ hỏi con hôm nay ở trường thế nào đi ?
- ..........
Giật mình vì câu hỏi của con. Lại đổ thừa cho công việc, cho cuộc sống như một kiểu vô trách nhiệm.
Cảm ơn con đã nhắc Mẹ nhớ bổn phận của Mẹ.
Hay là tôi đã lạc hậu ?!!
Cứ thế phát huy nha bạn !
Hy vọng là bạn cũng sẽ gặp được người như vậy. Vì mình tin người như vậy cũng còn rất nhiều ...
Tôi cũng nghĩ như bạn nếu tôi là người làm ơn. Nhưng người nhận ơn thì có nghĩa vụ phải biết ơn. :Smiling:
Nếu có thể thì nên học cãi sao cho không giống như ... cãi í.
Có mình đây, mình cũng đang không có gì làm.
Mà có ra sao cũng ... chẳng sao !