Đưa ra lời khuyên trong vấn đề này nhạy cảm quá, nhưng em thì em vẫn thích công việc hiện tại.Quán mới mở thì công việc chưa vào guồng, nên có khả năng sẽ nhiều việc, nhưng đến lúc nó ổn định rồi, thì thành guồng máy đã chạy, cứ thế ngày này qua ngày khác, lúc đó chôn chân ở nhà, mà các thứ mất đi chị cũng đã tính đến rồi mà. Nên em nghĩ nên tiếp tục đi làm thì hay.
Mẹ nó đi dạo 1 vòng các quán phở kiểu tự doanh xem có bà bán phở hay bà thu tiền nào mà cái bụng không như cái trống không? Chưa nói đứng xa xa hít nhè nhẹ thấy toàn mùi nước dùng và bò không à.Tớ nghĩ mẹ nó cứ tiếp tục công việc làm bàn giấy đi, tớ luôn ủng hộ phụ nữ đẹp và làm việc nhẹ nhàng, ko phải đầu tắt mặt tối.Hay là mẹ nó cưới cho chồng cô vợ 2 chuyên quản lý tiệm phở? Nói chứ, nếu chồng bận rộn quá thì kiếm 1 người thân làm quản lý cũng được rồi.Thế nhé, bà bán phở.
Bán hàng mà chỉ ở quanh quẩn 1 chỗ là tư duy làm ăn nhỏ lẻ thôi bạn ạ. Thời gian đầu, có thể bạn đầu tắt mặt tối để lo công việc, nhưng khi mọi thứ đã ổn định thì thuê người làm. Bỏ tiền ra mà đổi lấy thời gian, chứ cầm 1 cục tiền rồi chết gí bên nồi phở a? Làm một quán phở oki rồi thì làm 2 quán phở... rồi lập công ty kinh doanh ăn uống...Tuy nhiên để làm được thế thì mẹ nó cũng cần có tầm nhìn & tư duy quản trị 1 tí (có thể đi học để bổ sung mấy phần này)Cái này thì tùy tính cách, năng lực của mẹ nó. Ah, quán phở ở đâu, giới thiệu để tớ đi măm thử xem:Smiling:
Nếu là em thì em sẽ chọn ở nhà phụ quản lý quán phở, 1 phần cũng vì mức thu nhập cao hơn, phần nữa là do quán phở chỉ mở bán nửa ngày thì phần thời gian còn lại em cũng có thể làm nhiều việc khác chứ đâu hẳn là 24/24 bó chân ở 1 chỗ và cuối cùng là việc đó làm cùng vợ cùng chồng e thấy cũng hay hơn. Dù sao cũng chúc chị có quyết định sáng suốt nha. :Rose:
Các bác có cao kiến gì ko? giúp em ra ở riêng với? em chỉ muốn em là em thôi. Lúc nào cũng phải nói nhỏ nhẹ ngay cả trong phòng ngủ, chỉ cần 1 động tĩnh gì to to là Bố mẹ chạy lên ngay ( cũng tại ông bà lo lắng và thương cho 2 VC) nhưng mà thật là mệt mỏi làm sao.:Sick:
quan điểm em thì khác, không thích thì em không dùng nữa . Cũng như em đi ăn phở, nó không ngon hay nó đắt thì lần sau em kô vô nữa, vì có góp ý với chủ quán thì cũng chẳng giải quyết được cái gì. Hay đi ngoài đường có đi đúng luật đi chăng nữa mà bị CAGT bắt thì cũng đừng có mồm 5 mép mười thanh minh rằng đi đúng. Sống phải biết tính trước tính sau, phân tích thiệt hơn. Nói đơn thuần nêu MJ quang minh chính đại chấp nhận ra tòa cùng các mẹ thì các mẹ có đủ sức theo được đến cùng không...Nói luôn là em chả có liên quan tý gì đến MJ nhé, mà con em cung chả bao h dùng các SP cua MJ.
Thật buồn , sáng nay chỉ vì chuyện nhỏ mà khi tôi dắt xe ra đi làm chồng tôi đuổi theo ra đến đường đánh tôi. Nguyên nhân là sáng nay anh càm ràm cái phích cắm điện tivi, vi tính dùng song không rút ra với thái độ học hằn. Tôi rất tức nhưng nhịn nhưng khi dắt xe ra đi làm quá bức xúc tôi nói nhỏ là mới sáng sớm đã gây sự bực mình và tôi mở cái cửa cổng mạnh tay.
Bạn ơi quán này là vợ chồng mình mua lại, quán đang kinh doanh tốt và đã hoạt động ổn định hơn 10 năm nay rồi. Vấn đề ở chỗ là ngày xưa chủ cũ là 2 vợ chồng cùng đứng ra quản lý - vợ bán hàng + quản lý tiền , còn chồng thì chỉ quản lý vòng ngoài , ngoại giao với khách...Thế nên bây giờ chỗ đó đang cần người , mà phải là người nhanh nhẹn và tin cậy. Tìm mãi mà chẳng thấy ai có thể thay thế hợp lý bằng mình huhu:Sick:. Chồng thì rất muốn mình làm cùng nhưng cũng chẳng dám nói ra vì biết công việc hiện tại của mình rất ok. Nếu vì tiền mà so sánh thì tất nhiên là ở quán mình có cơ hội làm ra tiền nhiều hơn rất nhiều so với đi làm , nhưng về vị trí thì không so sánh được :Worried:. Thế nên mình rất cần những lời khuyên để cân nhắc trước khi quyết định. Cảm ơn các bạn rất nhiều
Phải là bà bán phở tương lại chứ:Angel:, vì những ý nghĩ như bạn nên mình vẫn đang chần chừ, đúng thật là 2 công việc khác nhau nhiều quá nên mình mới khó xử. Chồng mình thì việc gì ra tiền là làm không ngần ngại, còn mình thì vẫn đắn đo quá...
Mà chị cũng đừng hi vọng bán quán phở nửa ngày, nửa ngày đi làm thêm việc gì khác nhé, vì bán nửa ngày nhưng lo kiểm tiền, rồi chuẩn bị đồ bán tiếp hôm sau cũng mất cả ngày đấy :D
Nhưng tóm lại theo em, phi thương bất phú, em khoái giàu nên nếu là chị, em chọn kinh doanh.
Cảm ơn bạn nhiều, đúng là với công việc hiện tại thì mình ổn định, lương thì cũng tạm ổn không có gì phải suy nghĩ nhiều.Sáng đi làm, chiều về với con , thứ 7 và CN nghỉ. Nhưng hiện tại mỗi sáng váy áo đi làm nghĩ đến chồng đang vất vả ở quán ( chồng mình phải dậy từ 2h20 sáng) mà mình thì chẳng giúp được gì ..áy náy và phân vân quá:Sigh:
Đúng là từ trước đến nay mình đâu có làm kinh doanh, chỉ là nhân viên văn phòng thôi, còn quán phở tương lai thì chồng mình cũng tính như bạn đã nói đó , nhưng khi thực sự bắt tay vào công việc thì mình thấy điều hành tốt quán phở hiện tại cũng mệt phờ cả người rồi. Có mỗi việc tìm người quản lý kiêm bán hàng mà loay hoay mãi vẫn không tìm được. ( quán của mình làm từ 2h30 sáng đến khoảng 10h sáng thì đóng cửa)
Đã có lúc mình nghĩ như bạn đó , nửa ngày làm giúp chồng ,nửa ngày sau mình có thể tranh thủ làm nhiều việc khác...nhưng bỏ việc thì tiếc quá, cái gì cũng tham thế mới khổ :Sigh: và phân vân nữa là đang đi làm bàn giấy bây giờ chuyển sang lao động chân tay..khó quá cơ nghĩ đúng là khổ vì tiền :Nottalkin:
Hiện tại mình cũng đang tạm thời làm như vậy và đang tìm người quản lý nhưng vì đặc thù công việc nên khó tìm người quá :Sad:.
Tự em thấy bọn em có khả năng ra ở riêng không? Quan trọng là vấn đề tài chính, nếu em thấy có thì mọi người sẽ tư vấn các cách để xin ra ở riêng. Nhưng theo chị, mọi người chỉ mới tư vấn cho em về cách giải quyết để cuộc sống của em với nhà chồng có thể thoải mái hơn và được tự do hơn thì em đã chối đây đẩy :Surprise: em bảo không thể vì lấy chồng phải theo nếp nhà chồng :D nếu đã xác định được như thế thì em than vãn liệu có giải quyết được gì ? theo chị thì em nên hỏi mọi người cách chịu đựng để sống theo nếp của nhà chồng mà không bị mệt mỏi thì hợp lý hơn:Sad: Đồng ý là đã lấy chồng thì phải theo nếp nhà chồng, nhưng cũng không có nghĩa là phải nhắm mắt để mà theo. Đừng sống nhu nhược như thế em ạ.
Quan điểm của em này là cùng mọi người đi trên một con đường, nhưng em biết trên đường đó có một ổ gà có thể gây tai nạn chết người thay vì em giúp mọi người cùng biết để tránh or cùng xử lý ổ gà thì em ý lại giải quyết bằng cách mình biết thì tự mình tránh đi đường cho khác yên thân còn ai không biết vấp ngã thì kệ chúng bay:Nottalkin::Sad: Buồn...
Số người yêu anh? Rất rất nhiều. Số người ghét anh? Không hề ít. Mức độ nổi tiếng của anh? Không thể đo đếm được. Vậy nhưng có một sự thật trớ trêu đến phũ phàng đối với Michael: quá ít người hiểu anh!
:Nottalkin::Sigh::Crying::Crying::Crying::Crying::Crying:
Thương bạn quá, chuyện có vậy thôi mà chạy theo để đánh vợ :Sigh:Thế bạn có hay bị chồng đánh không? mình thì không bao giờ chấp nhận chuyện chồng đánh vợ ( thằng chồng nào đánh vợ là thằng hèn) Bạn nên góp ý nghiêm túc với chồng và cho lão biết thêm lần sau còn đánh vợ thì vợ cũng không để yên đâu, nếu không đánh lại được thì cũng làm um lên bạn ạ, đừng chịu đựng một mình chỉ thiệt mình thôi. Bức xúc cho bạn quá:Crying::Crying::Crying: