Thịnh hành
Cộng đồng
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Đăng nhập
Tạo tài khoản
Đăng nhập qua Facebook
Đăng nhập qua Google
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Cần tìm 1 người quan tâm chia sẻ và tiến tới...
Bạn đang sống ở đâu
10:22 SA 09/03/2018
Khó Kiếm Người yêu
Chào bạn, rất vui vì được làm quen với ban
06:51 CH 05/03/2018
tim ban nu Vietnam
Minh nghiệm tuc trong quan hệ Rất
vui được làm quen với bạn, mình sống HCM VN. Mong som nhận được thư hoi am.
07:24 CH 04/03/2018
tim ban nu Vietnam
Rất vui được làm quen với bạn, mình sống HCM VN. Mong nhận được thư hoi am
07:18 CH 04/03/2018
2018 - tìm bạn đồng hành suốt cuộc đời.
Rất vui vì được làm quen với ban
08:29 SA 04/03/2018
7 Kinh nghiệm bán hàng online
Chào Trancanhnđ2
Vì WTT là nơi mình chỉ có thể viết; đặc biệt theo đúng chủ đề mà BTC đưa ra "Viết để chia sẻ", thế nên mình không thể thực hành cho bạn thấy được. Nhưng nếu bạn muốn thấy, bạn có thể đến chuyên mục diễn đàn mua bán của chính WTT, nơi các anh chị lão làng phải buôn gánh bán bưng mỗi ngày để kiếm miếng cơm nuôi sống chính bản thân, vợ chồng con cái - cái tổ ấm nhỏ thân yêu của họ.
Theo như kinh nghiệm của mình, bạn cũng có thể thực hành tại diễn đàn - nơi việc bán buôn diễn ra xôm tụ vào những ngày cuối năm. Ngoài ra, để nâng cao kiến thức, bạn cũng có thể đọc thêm báo "Tạp chí doanh nhân" hoặc những thông tin tương tự ở các trang báo khác, bạn sẽ thấy đây là mẫu số chung mà những doanh nhân (nói cho sang) hay còn gọi những người bán buôn họ đã áp dụng cho chính doanh nghiệp nơi họ đang công tác rồi chia sẻ trên diễn đàn hoặc các trang báo.
Mình tuổi đời còn nhỏ và đang học tập khả năng chịu đựng búa riều dư luận trong việc buôn bán & giao tiếp với khách hàng.
Cám ơn bạn đã tạo cho mình thử thách để vượt qua.
Chúc bạn với tuổi đời còn quá nhỏ nhưng vẫn có doanh thu tốt!
Chúc bạn thành công.
08:27 SA 02/01/2014
7 Kinh nghiệm bán hàng online
Chào qlintbee & medical192
Mình tham gia cộng tác bài viết trong giai đoạn 2 cùng với bài viết "Thư nghỉ việc viết năm 23 tuổi" (
http://www.webtretho.com/forum/f3/thu-xin-nghi-viec-viet-nam-23-tuoi-1824367/#post31020576
). Tuy nhiên, bài viết "kinh nghiệm bán hàng online" lại không được chọn đi tiếp cho giai đoạn 3, mà là bài "thư nghỉ việc viết năm 23 tuổi". Nên mình cũng hơi ngạc nhiên, khi có 2 fan hâm mộ bài viết này, mình cảm thấy vui & dịu dàng từng cơn gió ngát xanh.
-Giai đoạn 3 ( 23 – 29.12.2013) với tiêu đề "Lập kế hoạc để tiếp tục vượt năm 2014 phong ba, bão táp" (
http://www.webtretho.com/forum/f3/lap-ke-hoach-de-tiep-tuc-vuot-nam-2014-phong-ba-bao-tap-1826139/#post31034397
)
Cám ơn các bạn đã ủng hộ.
Yêu các bạn nhiều, mình sẽ nỗ lực viết tốt hơn để cho ra lò bài viết chất lượng gửi thành viên thân thiết WTT.
04:03 CH 31/12/2013
Thư xin nghĩ việc năm 23 tuổi.
Thư xin nghỉ việc viết năm 23 tuổi.
Ngày… tháng…năm….
Ngày chuẩn bị cho kỳ thi đại học, sỹ tử đều mang trên mình một hành trang, một tương lai, để vững bước vào đời vói một ước mơ, một hoài bão. Ai biết được rằng, thực tế phũ phàng, nhiều thứ không như là thơ, là mơ như trang vở song hành cùng những điều ước hão huyền của thuở cắp sách đến trường.
Khách sạn là ngành cô nàng mang tên Sắc Màu Cuộc Sống chọn học. Lật từng trang vở, cô nàng mơ mộng khách sạn như một thiên đường, và thỉnh thoảng mộng mị đó là ngôi nhà nguy nga, lộng lẫy đó là của mình, và do chính mình tiếp quản sau ngày tốt nghiệp. Sắc Màu đọc định nghĩa của cụm từ khách sạn từ trong quyển sách dày ba trăm trang. Trên đấy ghi rằng: “khách sạn là nơi lưu trú cho những khách phương xa với lý do đi nghĩ dưỡng hay đi công tác”.
Ngày ra trường, Sắc Màu xin việc đúng ngành, đúng nghề không mấy khó khăn. Sau một thời gian ngấm nghề, bây giờ thỉnh thoảng Sắc Màu hay nhìn ngoài cửa sổ, mắt nhìn vô định, trong đầu nghĩ về tương lai mịt mù và mông lung lắm. Kết hợp lý thuyết và thực hành, cô nàng cho ra lò một định nghĩa mới:” khách sạn là nơi lưu trú , khách sạn không phải là ổ mại dâm. Doanh thu đến từ nguồn này là bất chính. Nếu vi phạm, điều đó có nghĩa là vi phạm đạo đức nghề nghiệp, vi phạm đạo đức xã hội, vi phạm đạo đức nhân cách con người. Hãy tưởng tượng, người thân của bạn mua phòng cho một "chị/em gái" và cùng nhau "nghỉ ngơi" tại khách sạn, tiếp tân niềm nở tiếp khách và bán phòng. Với vị trí là quản lý, thì "doanh thu" là quan trọng. Nhưng nếu, đặc biệt bạn là vợ, là mẹ, chắc chắn bạn sẽ phải hối hận về điều này. Và nó sẽ đeo bám bạn suốt cả phần đời còn lại vì những gì mình đã gieo.” Nghiệp chướng!
Ôi thôi rồi, cái nghề cô nàng Sắc Màu đã chọn và sống với cả một niềm đam mê cháy bỏng trong suốt quá trình ngồi trên ghế giảng đường.
Một phút lắng đọng để trăn trở suy nghĩ về điều này........
Vì miếng cơm manh áo, vì bát gạo đồng tiền, Sắc Màu xin tiếp tục "cuộc chơi" mà bản thân không mấy hào hứng.
Ngày…tháng…năm….
Cuối cùng, đầu óc Sắc Màu quay cuồng, điên đảo, rồi chẳng còn biết lý lẽ đúng và sai; cầm bút trên tay, cô nàng viết trên tờ giấy trắng còn thơm mùi giấy mới.
Kính gửi ban lãnh đạo,
Tôi tên Sắc Màu Cuộc Sống, đang công tác ở vị trí thư ký của quản lý. Đối với tôi, không còn gì tuyệt vời hơn khi có cơ hội trải nghiệm làm việc ở vị trí thư ký cho quản lý, tôi yêu thích công việc này, thích cả giờ giấc làm việc, và đặc biệt là những lúc không làm thêm giờ. Tuy nhiên, tôi nghĩ đã đến lúc phải viết thư xin từ chức để đầu óc thôi cuồng say với những giấc ngủ không lành lặn, và những cơn đau tim dồn dập vì căng thẳng từ công việc mà ra.
Sau một thời gian làm việc, tổ chức đã cho tôi nhiều bài học quý báu không chỉ về đào sâu chuyên ngành mà tôi lựa chọn, mà còn về cả triết lý cuộc sống không công bằng. Với kinh nghiệm ngắn ngủi, tôi nhận ra rằng những nhân viên dưới ba mươi lăm tuổi, họ làm việc vì địa vị xã hội, lương bổng, về thăng tiến trong công việc, và những thứ đại lọa như “đỉnh cao của sự vinh quang”. Còn đối với những nhân viên trên ba mươi lăm tuổi, họ làm việc không đơn thuần vì sự nghiệp cao cả mà là những điều vô cùng giản dị trong cuộc sống. Đó là chăm sóc, và nuôi dưỡng các thành viên thân yêu trong cái tổ ấm bé nhỏ, luôn phải đối mặt với những sóng gió, phong ba và bão táp lúc nào cũng có thể xuất hiện trước mặt.
Thêm nữa, tôi nhận ra cái cách người quản lý đối xử với nhân viên của mình, doanh nghiệp đối xử với nguồn nhân lực, những người đã có một quá trình cống hiến cho sự phát triển và sự tồn vong của tổ chức. Tôi đồng cảm và thấu hiệu cho những sự khó khăn mà doanh nghiệp đang gặp phải trong giai đoạn suy thoái kinh tế. Điều đó đồng nghĩa với việc nhân việc làm việc thêm giờ mà không tiền lương không tăng. Sức lực kiệt quệ, khuôn mặt hốc hác, thân xác gầy khô.
Tổ chức vẫn tiếp tực tồn tại nếu thiếu những nhân viên rất đỗi bình thường và giản dị trong cuộc sống.
Lời cuối, tôi cảm ơn tất cả hết thảy những ai đã giúp đỡ, dạy dỗ và nâng bước mỗi khi tôi vấp ngã.
Cho đoạn kết, tôi đã trưởng thành kể từ sau ngày ấy, thể xác không thể to ra hơn, nhưng những suy nghĩ dày dặn hơn sau khi làm việc tại nơi này.
Biết nói gì hơn đây, cảm ơn về mọi thứ, cảm ơn đời!
Tái bút:
-Ấy là sếp mới vào chưa đầy tuần đầy tháng, ấy không thể nói năng hồ đồ với các bậc cô chú, và ban lãnh đạo-những người đã công tác thâm niên và cống hiến cả đời cho nơi này.
-Ấy là sếp mới vào chưa biết nề nếp và quy chế hoạt động, ấy không thể lạm quyền để đuổi các cô, các chú với lý do làm việc không đạt năng suất hiệu quả. Những người làm việc không đơn thuần vì "phát triển sự nghiệp hay địa vị xã hội" mà là vì nuôi sống các thành viên nhỏ bé thân yêu trong tổ ấm gia đình vốn dĩ phải đối mặt với phong ba và bão táp luôn hắt vào mỗi cuối đông lạnh lẻo khô quạnh.
-Ấy là sếp mới vào, khoảng cách lớn về "văn hóa & trình độ học vấn" giữa "sếp 30 tuổi & nhân viên 50 tuổi".
Đơn giản ấy cũng chỉ là sếp 30 mới vào.
Trích nhật ký của cô nàng Sắc Màu Cuộc Sống
02:22 CH 21/12/2013
Bài dự thi: chia sẻ kỷ niệm đẹp cùng webtretho
Vượt qua khó khăn nha chị, gian nan không dễ nản!
08:22 SA 20/12/2013
Chơi cùng các bé tự kỷ!
chị ơi đừng lo, em bị bệnh tự kỉ nè chị, vẫn phát triển như mọi người thôi! đừng lo lắng nhiều nghen
04:51 CH 01/01/2012
t
tranlenhuan
Bắt chuyện
552
Điểm
·
6
Bài viết
Gửi tin nhắn
Báo cáo
Lên đầu trang
vui được làm quen với bạn, mình sống HCM VN. Mong som nhận được thư hoi am.
Vì WTT là nơi mình chỉ có thể viết; đặc biệt theo đúng chủ đề mà BTC đưa ra "Viết để chia sẻ", thế nên mình không thể thực hành cho bạn thấy được. Nhưng nếu bạn muốn thấy, bạn có thể đến chuyên mục diễn đàn mua bán của chính WTT, nơi các anh chị lão làng phải buôn gánh bán bưng mỗi ngày để kiếm miếng cơm nuôi sống chính bản thân, vợ chồng con cái - cái tổ ấm nhỏ thân yêu của họ.
Theo như kinh nghiệm của mình, bạn cũng có thể thực hành tại diễn đàn - nơi việc bán buôn diễn ra xôm tụ vào những ngày cuối năm. Ngoài ra, để nâng cao kiến thức, bạn cũng có thể đọc thêm báo "Tạp chí doanh nhân" hoặc những thông tin tương tự ở các trang báo khác, bạn sẽ thấy đây là mẫu số chung mà những doanh nhân (nói cho sang) hay còn gọi những người bán buôn họ đã áp dụng cho chính doanh nghiệp nơi họ đang công tác rồi chia sẻ trên diễn đàn hoặc các trang báo.
Mình tuổi đời còn nhỏ và đang học tập khả năng chịu đựng búa riều dư luận trong việc buôn bán & giao tiếp với khách hàng.
Cám ơn bạn đã tạo cho mình thử thách để vượt qua.
Chúc bạn với tuổi đời còn quá nhỏ nhưng vẫn có doanh thu tốt!
Chúc bạn thành công.
Mình tham gia cộng tác bài viết trong giai đoạn 2 cùng với bài viết "Thư nghỉ việc viết năm 23 tuổi" (http://www.webtretho.com/forum/f3/thu-xin-nghi-viec-viet-nam-23-tuoi-1824367/#post31020576). Tuy nhiên, bài viết "kinh nghiệm bán hàng online" lại không được chọn đi tiếp cho giai đoạn 3, mà là bài "thư nghỉ việc viết năm 23 tuổi". Nên mình cũng hơi ngạc nhiên, khi có 2 fan hâm mộ bài viết này, mình cảm thấy vui & dịu dàng từng cơn gió ngát xanh.
-Giai đoạn 3 ( 23 – 29.12.2013) với tiêu đề "Lập kế hoạc để tiếp tục vượt năm 2014 phong ba, bão táp" (http://www.webtretho.com/forum/f3/lap-ke-hoach-de-tiep-tuc-vuot-nam-2014-phong-ba-bao-tap-1826139/#post31034397)
Cám ơn các bạn đã ủng hộ.
Yêu các bạn nhiều, mình sẽ nỗ lực viết tốt hơn để cho ra lò bài viết chất lượng gửi thành viên thân thiết WTT.
Ngày chuẩn bị cho kỳ thi đại học, sỹ tử đều mang trên mình một hành trang, một tương lai, để vững bước vào đời vói một ước mơ, một hoài bão. Ai biết được rằng, thực tế phũ phàng, nhiều thứ không như là thơ, là mơ như trang vở song hành cùng những điều ước hão huyền của thuở cắp sách đến trường.
Khách sạn là ngành cô nàng mang tên Sắc Màu Cuộc Sống chọn học. Lật từng trang vở, cô nàng mơ mộng khách sạn như một thiên đường, và thỉnh thoảng mộng mị đó là ngôi nhà nguy nga, lộng lẫy đó là của mình, và do chính mình tiếp quản sau ngày tốt nghiệp. Sắc Màu đọc định nghĩa của cụm từ khách sạn từ trong quyển sách dày ba trăm trang. Trên đấy ghi rằng: “khách sạn là nơi lưu trú cho những khách phương xa với lý do đi nghĩ dưỡng hay đi công tác”.
Ngày ra trường, Sắc Màu xin việc đúng ngành, đúng nghề không mấy khó khăn. Sau một thời gian ngấm nghề, bây giờ thỉnh thoảng Sắc Màu hay nhìn ngoài cửa sổ, mắt nhìn vô định, trong đầu nghĩ về tương lai mịt mù và mông lung lắm. Kết hợp lý thuyết và thực hành, cô nàng cho ra lò một định nghĩa mới:” khách sạn là nơi lưu trú , khách sạn không phải là ổ mại dâm. Doanh thu đến từ nguồn này là bất chính. Nếu vi phạm, điều đó có nghĩa là vi phạm đạo đức nghề nghiệp, vi phạm đạo đức xã hội, vi phạm đạo đức nhân cách con người. Hãy tưởng tượng, người thân của bạn mua phòng cho một "chị/em gái" và cùng nhau "nghỉ ngơi" tại khách sạn, tiếp tân niềm nở tiếp khách và bán phòng. Với vị trí là quản lý, thì "doanh thu" là quan trọng. Nhưng nếu, đặc biệt bạn là vợ, là mẹ, chắc chắn bạn sẽ phải hối hận về điều này. Và nó sẽ đeo bám bạn suốt cả phần đời còn lại vì những gì mình đã gieo.” Nghiệp chướng!
Ôi thôi rồi, cái nghề cô nàng Sắc Màu đã chọn và sống với cả một niềm đam mê cháy bỏng trong suốt quá trình ngồi trên ghế giảng đường.
Một phút lắng đọng để trăn trở suy nghĩ về điều này........
Vì miếng cơm manh áo, vì bát gạo đồng tiền, Sắc Màu xin tiếp tục "cuộc chơi" mà bản thân không mấy hào hứng.
Cuối cùng, đầu óc Sắc Màu quay cuồng, điên đảo, rồi chẳng còn biết lý lẽ đúng và sai; cầm bút trên tay, cô nàng viết trên tờ giấy trắng còn thơm mùi giấy mới.
Kính gửi ban lãnh đạo,
Tôi tên Sắc Màu Cuộc Sống, đang công tác ở vị trí thư ký của quản lý. Đối với tôi, không còn gì tuyệt vời hơn khi có cơ hội trải nghiệm làm việc ở vị trí thư ký cho quản lý, tôi yêu thích công việc này, thích cả giờ giấc làm việc, và đặc biệt là những lúc không làm thêm giờ. Tuy nhiên, tôi nghĩ đã đến lúc phải viết thư xin từ chức để đầu óc thôi cuồng say với những giấc ngủ không lành lặn, và những cơn đau tim dồn dập vì căng thẳng từ công việc mà ra.
Sau một thời gian làm việc, tổ chức đã cho tôi nhiều bài học quý báu không chỉ về đào sâu chuyên ngành mà tôi lựa chọn, mà còn về cả triết lý cuộc sống không công bằng. Với kinh nghiệm ngắn ngủi, tôi nhận ra rằng những nhân viên dưới ba mươi lăm tuổi, họ làm việc vì địa vị xã hội, lương bổng, về thăng tiến trong công việc, và những thứ đại lọa như “đỉnh cao của sự vinh quang”. Còn đối với những nhân viên trên ba mươi lăm tuổi, họ làm việc không đơn thuần vì sự nghiệp cao cả mà là những điều vô cùng giản dị trong cuộc sống. Đó là chăm sóc, và nuôi dưỡng các thành viên thân yêu trong cái tổ ấm bé nhỏ, luôn phải đối mặt với những sóng gió, phong ba và bão táp lúc nào cũng có thể xuất hiện trước mặt.
Thêm nữa, tôi nhận ra cái cách người quản lý đối xử với nhân viên của mình, doanh nghiệp đối xử với nguồn nhân lực, những người đã có một quá trình cống hiến cho sự phát triển và sự tồn vong của tổ chức. Tôi đồng cảm và thấu hiệu cho những sự khó khăn mà doanh nghiệp đang gặp phải trong giai đoạn suy thoái kinh tế. Điều đó đồng nghĩa với việc nhân việc làm việc thêm giờ mà không tiền lương không tăng. Sức lực kiệt quệ, khuôn mặt hốc hác, thân xác gầy khô.
Tổ chức vẫn tiếp tực tồn tại nếu thiếu những nhân viên rất đỗi bình thường và giản dị trong cuộc sống.
Lời cuối, tôi cảm ơn tất cả hết thảy những ai đã giúp đỡ, dạy dỗ và nâng bước mỗi khi tôi vấp ngã.
Cho đoạn kết, tôi đã trưởng thành kể từ sau ngày ấy, thể xác không thể to ra hơn, nhưng những suy nghĩ dày dặn hơn sau khi làm việc tại nơi này.
Biết nói gì hơn đây, cảm ơn về mọi thứ, cảm ơn đời!
Tái bút:
-Ấy là sếp mới vào chưa đầy tuần đầy tháng, ấy không thể nói năng hồ đồ với các bậc cô chú, và ban lãnh đạo-những người đã công tác thâm niên và cống hiến cả đời cho nơi này.
-Ấy là sếp mới vào chưa biết nề nếp và quy chế hoạt động, ấy không thể lạm quyền để đuổi các cô, các chú với lý do làm việc không đạt năng suất hiệu quả. Những người làm việc không đơn thuần vì "phát triển sự nghiệp hay địa vị xã hội" mà là vì nuôi sống các thành viên nhỏ bé thân yêu trong tổ ấm gia đình vốn dĩ phải đối mặt với phong ba và bão táp luôn hắt vào mỗi cuối đông lạnh lẻo khô quạnh.
-Ấy là sếp mới vào, khoảng cách lớn về "văn hóa & trình độ học vấn" giữa "sếp 30 tuổi & nhân viên 50 tuổi".
Đơn giản ấy cũng chỉ là sếp 30 mới vào.