Chào cả nhà. Em là thành viên mới. Cũng chẳng biết bắt đầu từ đâu, chỉ là đang buồn quá, cần 1 nơi để tâm sự, chia sẻ vì những chuyện này không thể nói được với ai cả. Bạn thân của em thì đi du học hết mất rồi, gia đình thì vẫn đang phải giấu chưa cho biết... Vẫn luôn tự an ủi mình là phải mạnh mẽ, cố gắng vượt qua, nhưng đúng là đôi khi thấy tủi thân quá... Em đang mang bầu được hơn 1 tháng thôi. Em không muốn nhắc đến bố em bé vì có quá nhiều phức tạp và khó xử trong ấy. Em chấp nhận sẽ nuôi con 1 mình. Biết là nó sẽ thiệt thòi nhiều, nhưng em không thể vì thế mà bỏ con được. Dù nó mới đang bé tí xíu thôi, nhưng đã thấy yêu nó vô cùng rồi... Các chị single mom trong diễn đàn có thể giúp em chia sẻ chút kinh nghiệm để chuẩn bị về cả sức khỏe và tâm lí cho giai đoạn này được không ạ? Em đang sống 1 mình, thời tiết thì đang rét quá. Em lo về sức khỏe, ăn uống cho em và em bé (em đi làm bận mà nhiều khi ăn uống không được đầy đủ lắm), liệu mình sẽ lưu ý bổ sung những chất gì, ăn nhiều món gì cho em bé khỏe ạ? Về tâm lí, các chị nào đã vượt qua thời gian những tháng đầu 1 mình như thế này thì chia sẻ cho em với nhé. Cảm ơn các chị nhiều.
Mẹ nó ơi mình bế tắc rồi, vì bây giờ hạnh phúc gia đình mình đang bị nắm trong tay của 1 người đàn bà luống tuổi có tiền và địa vị, người đàn ông bao lâu nay bên cạnh mình giờ cũng đã không còn đứng về phía mình nữa rồi. Mình chán nãn lắm rồi ấy, chồng như thứ của nợ mà lúc nào cũng phải khiến mình phiền muộn, bây giờ chỉ mong nếu ngày nào đó có bé, mình cũng sẽ trở thành mẹ đơn thân dành trọn cuộc đời cho con và quên đi người đàn ông mê danh hám lợi và kể cả con đàn bà hư kia!
Đọc mà buồn cùng bạn chủ topic luôn. Mình thấy rất đồng cảm. Đàn ông hay phụ nữ gì cũng thế, thời buổi này nhiều con người có trái tim chỉ để ''trưng'' thôi họ chẳng biết đau xót, hay rung động gì cả. Họ đến thõa mãn điều họ cần và ích kỷ bước đi không cần biết họ để lại sau lưng điều gì, chỉ có những con người sống nặng về tình cảm, đạo đức và tinh thần là nạn nhân mà thôi... Mình cũng bức xúc dùm bạn cũng như những người mẹ đơn thân khác và khinh thường những thằng đàn ông thiếu trách nhiệm và đạo đức như thế. Mình cũng đang rơi vào tình cảnh rất bế tắc, không hoàn toàn giống như bạn nhưng cuộc sống và hạnh phúc của mình như bị nắm trọn trong tay của 1 người khác quyết định rồi, chắc cái ngày mình thành mẹ đơn thân cũng không xa đâu..........! Mong bạn mạnh mẽ và sống tốt vì Bư nhé ! Chúc 2 mẹ con luôn vui và hạnh phúc!
Sáng nay mở mắt, vào topic "Tâm sư vợ "ngoan" của mình, thấy được ném đá nhiều quá. Ôi, hoá ra cũng có lúc mình gây được "sóng gió" cơ, tự hào phết. Lướt lướt qua mấy dòng, em định té luôn, vì "sợ" quá, các chị ở đây ai cũng thông minh ơi là thông minh, lời lẽ đanh thép ơi là đanh thép, lại còn đông nhung nhúc ra thế, nếu lấy thịt đè người thì mình bẹp dí mất ;;), cơ mà, nghĩ đi nghĩ lại, nếu mà ra đi trong im lặng thế, các chị lại bảo mình "hư", không có trước có sau, không biết chào hỏi, hị hị.Đọc comment của các chị trong này, mình mới thấy ôi hoá ra nhiều cái mình giống các chị quá, thế mà trước giờ mình cứ nghĩ là mình tầm thường lắm cơ. ừ thì nhá, muốn "ngoan" với các chị à, muốn ngoan với "xã hội" à, muốn được mọi người yêu quý à, thì phải theo số đông nhá, nếu các chị giẫm phải "mìn", thì em đi sau cũng phải dẫm đúng vào đó, dẫm - đúng - vào - cái - chỗ -đó- í, vì các chị có kinh nghiệm rồi, (nghĩa là đã nghiệm ra từ những cái rất kinh í), đừng có cãi. Có chuyện gì bức xúc với chồng, có nói xấu gì nhà chồng, có khổ sở gì thì lên đây, các chị sẽ an ủi, hưởng ứng nhiệt tình cho, còn thích "khoe" á, thì next đi.Ngẫm ra, mình cũng giống các chị quá, thấy người ta làm được, mình chả làm được, thì "lườm nguýt", dè bỉu: "Úi xời, cái loại điên, đúng là chỉ có điên mới làm thế". Ơ thế các chị muốn gì nào, lấy kinh nghiệm (đạp mìn) của mình để nhuộm cái cuộc sống thành màu xám xịt á, thế thì cũng phải để cho những người như em, nhuộm cuộc sống thành màu hồng - theo cách các chị nghĩ, để mà đời nó màu sắc thêm tí chứ nhỉ, lung linh thêm tí chứ nhỉ?. Chẳng lẽ các chị muốn những người trẻ như em, cứ phải nhìn xuống đất để mà chầm chậm bước (để không dẫm phải mìn), thay vì ngước nhìn cả 1 bầu trời rộng lớn à. Có chị bảo em đừng tự kiêu mà "khoe" thế, ôi, nhưng các chị của em ơi, nếu mà em tự kiêu, nếu mà em muốn "khoe" như các chị đây, thì em cũng đã liệt kê ra hàng tràng những sự chăm sóc quan tâm mà chồng dành cho mình rồi, chứ em chả dại gì mà chỉ nói 1 phía thế, mà cái list "được" ấy, các chị đang - hạnh - phúc có chắc là mình hơn em không? Thế mà qua lời của các chị, em tưởng tượng thôi mà cũng mà thấy "tủi thân" và đáng thương cho mình quá! :))Và các chị rất lịch thiệp của em ơi, đừng nói với em về từ "xúc phạm", vì nếu các chị ưu ái gán nó cho em, thì chắc em chưa đủ thông minh để hiểu được ý nghĩa sâu xa của từ đó rồi. Em chẳng dại gì mà xúc phạm ai đó, chỉ vì cách sống của người ta không giống với mình, cũng chẳng dại gì bảo ai đó ngu vì người ta không làm những việc giống như mình ;;). Còn nếu các chị "dạy", mà em im lặng, các chị lại bảo em khinh, mà em nói lại thì lại bảo em "hư". Ôi, làm vừa lòng các chị sao mà khó thế? Em đang sợ, chẳng may, em không nói gì nữa, các chị sẽ lại nghĩ là em khinh (comment) các chị mất :(Cuối cùng, em chân thành mong các chị, đừng dùng con mắt soi mói và áp đặt để nhìn người khác. Em chẳng phải thỏ non đâu, mà giả vờ thỏ non với các chị đây thì em có được chồng yêu thêm tí nào đâu nhỉ ;), có phải các chị nhìn thấy xung quanh quá nhiều sự giả tạo, hay chính bản thân mình như thế mà cho rằng người khác cũng phải (giả tạo)như thế? Và các chị ơi, em tưởng tượng thế này thôi, nếu trong hội bàn tròn, trong khi các chị "ưu ái" gọi chồng mình là thằng nay hay thằng kia, lão này hay cha nọ, còn em chỉ đơn giản gọi "chồng em" thôi, thì em sẽ phải nhận những ánh mắt hình viên đạn, phải không ạ?Phải chăng, nếu em muốn hoà mình vào "xã hội", thì phải học cách để giống với số đông, nghĩa là nhất nhất phải đeo lấy cái cặp kính đen, để nhìn đời, để "soi" đời, hay 10 năm nữa, em sẽ phải lên đây, để than thở, để kể khổ, để tìm kiếm sự sẻ chia, và sẽ hí hửng ném đá tơi bời đứa nào đó "rất ngu mà không biết" như em của ngày hôm nay :">, có phải em "ngu" vì em thấy hạnh phúc với cách sống của mình, thế thì chẳng lẽ em phải "thông minh" như các chị để nhận về những gì không được gọi là hạnh phúc? Hay các chị lại bảo rằng cái mà em đang có không được gọi là hạnh phúc, thế thì em xin trân trọng kính mời các chị sống cuộc sống của em đi :x, chỉ cần đừng bắt em đổi lấy cuộc sống mà các chị đang sống, là được.Em đành phải nói vài câu như thế, để các chị không bảo em im lặng vì khinh các chị - như chị nào đã định nghĩa im lặng là khinh í ;;). Tất nhiên cũng có những bạn, nhưng em, nhưng em dùng ngôi này, để thể hiện sự trân trọng của em thôi. Em cũng không đánh đồng tất cả, nên nếu chị nào không nằm trong thành phần "các chị" mà em nói tới, thì đừng giận em nhé!Chúc các chị luôn an nhiên trong cuộc đời "tăm tối" này nhé! @};-
Nghĩa là vợ "ngoan" thì không "hấp dẫn" được các ông chồng ạ? ;)
ngày nào cũng ủ dầu dừa có đc k ạ :( tóc e phần ngọn bị khô như rơm, k biết dùng dầu dừa có hết k, hay phải cắt luôn đi :((
Mấy mẹ cho em hỏi 15ml mà bán giá 30k là mắc hay rẻ vậy?
Bạn sao rồi, tính từ lúc đăng bài đến giờ chắc bạn mới có hơn 3 tháng thôi nhỉ ? Sức khỏe hai mẹ con sao rồi ?
Mấy ngày qua mình cũng đọc và theo dõi các diễn đàn và trang web về vụ việc trên, ừ thì ngày xưa k chồng mà có con thì "cạo đầu, bôi vôi, thả trôi sông" nhưng đấy là NGÀY XƯA. Còn bây giờ là thế kỉ 21 rồi, có phải là thời phong kiến nữa đâu mà vẫn còn những người đàn ông có suy nghĩ ngu xuẩn và thiển cận như vậy nữa k biết.
Thôi mẹ nó ạ, em nghĩ thế này cho nhẹ nhàng hộ mẹ nó nhé, nếu chồng mẹ nó đã chẳng ra gì rồi thì mẹ nó đá bay đi, đừng bao giờ đừng bao giờ suy nghĩ về người chồng đó nữa, hơn nữa mình nghĩ nếu mẹ nó có con bây giờ và với người chồng đó, mẹ nó sẽ chỉ khổ sở thêm mà thôi, bây giờ mẹ nó cứ bình tĩnh cứ vui sống, rồi mẹ nó sẽ tìm được một người đàn ông tốt và yêu mẹ nó hơn người chồng bội bạc thôi. Lúc ấy mẹ nó có con, con cái sẽ được sống trong tình yêu của bố mẹ, nếu không vì bất đắc dĩ, hãy để đứa trẻ lớn lên trong yêu thương từ một gia đinh lành lặn hạnh phúc.
Bao giờ mới xong cái bằng thạc sĩ để đi kiếm tiền nuôi con cho đàng hoàng đây :<
Mẹ nó sao vậy, có chuyện gì buồn thì cứ tâm sự ra cho nhẹ lòng, cái gì rồi cũng qua thôi mà ^^
Minh cũng là mẹ đơn thân, con mình bây giờ cũng là con không cha nhưng mình vẫn vui vẻ dù có thể cuộc đời có nhiều khó khăn.
Xin lỗi bạn trước chứ, ừ bạn cứ sống hạnh phúc, cứ làm vợ ngoan, các chị đi trước chỉ là có kinh nghiệm nhiều hơn bạn mới cưới, người ta chỉ khuyên bạn đừng "ngoan" quá hãy "bí ẩn", "hư" hay bla bla bla các thứ khác chứ có đào mộ tổ nhà bạn lên đâu mà bạn phải chanh chua thế, cãi nhau tay đôi với người ta, mạng xã hội là nơi con người có thể bày tỏ quan điểm của mình, không ai ngăn cản được, miễn là những quan điểm đó không có gì quá nhạy cảm, đi ngược lại đạo đức xã hôi. Còn bạn nếu không muốn có người đi trái quan điểm của mình thì tốt nhất đừng có lên diễn đàn kể chuyện nữa, ngồi nhà viết nhật kí đi. Đã viết hay đưa ra câu chuyện gì đó thì phải chấp nhận có ý kiến trái chiều, bạn có phải thánh hay đế vương, đế hậu đâu mà đòi người ta nhất nhất theo mình.
Nói chung mình cũng chả độc miệng nhưng mình đợi xem nếu 5 năm nữa, diễn đàn còn, bạn còn, mình còn, hi vọng không đọc phải bài có tít kiểu "Em ngoan mà chồng chê chạy theo con nhỏ hư hỏng" hay "Vợ ngoan mà chồng không thèm".
Chúc bạn một ngày tốt lành ^^
Là vợ ngoan thì tốt nhưng ngoan quá thì không được đâu, đừng bao giờ có suy nghĩ "mờ nhạt trước cả thế giới", con cá k bắt được mới là con cá to. Cơm ngon đến mấy ăn mãi cũng sẽ thành chán, có đôi lúc sẽ đổi món sang phở, sang mì, sang hủ tiếu.... Thế nên phụ nữ làm vợ ngoan thôi chưa đủ, phải là một bí mật mà chồng muốn khám phá hàng ngày mới "hấp dẫn" chồng mãi mãi ý.
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Tinh-Yeu-Cua-Toi-V-A/IW9ACBAB.html
Có lẽ cuộc đời em có nhiều cái trắc trở quá nên tâm trạng hơn, xin lỗi các thính giả thử nghiệm nếu phải nghe bản demo buồn rầu như thế này, nhưng trong hoàn cảnh này em chẳng biết phải viết thế nào cho tươi sáng cả, các mẹ nghe thử rồi cho em ý kiến nhé :)
Chân thành các mẹ nhiều lắm.
Không phải cái gì cũng như trên phim chỉ cần mình cố gắng thì sẽ có kết quả chồng hối hận quay đầu là bờ đâu.
Nếu mẹ nó dùng dầu dừa cho tóc muốn dùng hàng ngày thì trộn một chút dầu dừa với dầu gội, mình lười nên cũng hay như vậy lắm, tóc vẫn mướt lắm bạn ạ.
Còn 1 tuần hai lần bạn nên ủ tóc với dầu dừa, nếu ủ được qua đêm thì càng tốt bạn nhé. Bạn dùng phải kiên trì cơ, dầu dừa cũng k phải thần dược, gội một lần hai lần mà hiệu quả được ngay như bạn mong muốn đâu.
Trời mẹ nó mua kiểu gì mà 15ml đã 30k rồi, em mua 100ml có 105k thôi mà ối chị còn chê đắt, sau tức tự mua dừa về làm, em còn mua cả tinh dầu với mấy loại dầu nền kiểu olive, argan, jojoba, hướng dương, hạt nho để về dùng nữa cũng thích lắm. Mình hay trộn dầu hướng dương với sữa tắm (loại tạo bọt nhé) mùa hè dùng để tắm hàng ngày, kiểu tắm xong mướt da lắm các mẹ ạ :"> Da em giờ sáng hẳn lên mà mềm nữa.
Còn các loại dầu nền khác em trộn với dầu cúc la mã thêm vài giọt tinh dầu sả chanh để làm lotion dưỡng da lúc tắm xong ^^
Dầu dừa dùng để bôi lại cho mi mắt và môi nhằm giảm hiện tượng thâm môi, cải thiện tình trạng rụng mi giúp mi dài và dày hơn.
Mẹ nào mà "đại gia" dùng bơ hạt mỡ dưỡng da và mát-xa hiệu quả thì miễn bàn luôn đấy ;;)
Nói chung nếu nói đến các loại làm đẹp nhờ các thành phần thiên nhiên, em thấy hiệu quả kiểm chứng thì phải từ 3 -> 4 tuần, nhưng k độc hại, tiết kiệm chi phí, mà tác dụng lâu dài, ai dùng mấy cái này rồi riết thành ghiền luôn, k thèm xài mấy loại hóa mĩ phẩm nữa đâu....
Em đang tham dự một khóa học tự làm đẹp với mĩ phẩm chiết xuất thiên nhiên, họ dạy cả làm son môi, dưỡng môi, xà bông, scrub tẩy da chết cho môi rồi lotion, nước hoa hồng nữa chuws~~~~ Từ lúc học đến giờ, em xí xớn về làm son, phấn linh tinh tự dùng bỏ quên mấy loại hóa mĩ phẩm bình thường luôn....
Điều vui mừng nhất hôm nay là em đang vắt chân lên cổ, vừa làm thêm vừa nặn óc nghĩ ra một kịch bản phim ngắn 10p được yêu cầu, đột nhiên điện thoại rung, Là bà ngoại gọi ^^ Lúc đầu em lo quá tưởng con ốm hay sao cơ hóa ra bà gọi để em được nghe câu nói dài đầu tiên con nói được :"Mẹ, về bí Bư".
Hạnh phúc trào dâng, yêu con quá thể, cứ đứng khóc trong quầy như con hâm, mấy anh chị làm cùng còn tưởng ốm...
Thật ngại quá~~~
Em đang học nên giờ mọi người onl được em còn đang làm thêm, giờ mọi người đi ngủ em bắt đầu học, giờ mọi người đi làm em dành chút để ngủ, rồi vắt chân lên chuẩn bị cho ngày mới
Cảm ơn tất cả các mẹ đã dành thời gian đọc những tâm sự của em nhé ^^
Tặng các mẹ thật nhiều @};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-
Em nghĩ mà ức. Em chỉ hỏi lại hắn một câu :"Ơ hay anh chẳng bảo không cần con mà, suy ra theo cách anh nói nó chỉ là con em thôi, mang họ em là đúng rồi, anh còn gì thắc mắc thì không e trả lời một thể."
Bỗng càng ngày em càng cảm thấy chán nản và thất vọng não nề, tình yêu ba năm của em chẳng lẽ thật sự đặt nhầm người ?
Haizz giờ mở mắt chưa muộn lắm thì phải.