Cả nhà cho em viết vu vơ vài dòng tâm sự, trong lòng em đang rất buồn, em cần được an ủi và động viên. 30 tuổi, với em đây là vấp váp đàu tiên về chuyện tình cảm, là ck em đã phản bội em, mặc dù tất cả chỉ mới dùng ở tâm sự sẻ chia. Nhưng sao lòng em yếu mềm và khó bỏ qua quá mọi người ơi.
Hôm nay là ngày cuối năm, em cần phải gửi anh lá thư này để một lần nữa chúng mình đối diện với vấn nạn ngoại tình một cách thẳng thắn.
Có lẽ e đã cho qua mọi thứ nhưng thực sự là nghiêm trọng khi lần này là lần thứ 2 anh dối lừa em. Quá tam ba bận, chỉ 1 lần nữa thôi là em sẽ đập đi để xây mới cuộc sống của em, anh không còn cơ hội nào sửa chữa nữa. Nghĩ đến điều này chính em cũng run sợ. Nhưng em vẫn phải viết ra cho anh biết cũng như cho em nhớ, bắt bản thân em phải tôn trọng chính mình, phải thực hiện điều đó khi lần thứ 3 xảy ra. Nếu em không tôn trọng mình thì sẽ chẳng có ai tôn trọng em cả đúng không anh. Em sẽ không được phép để bản thân mình yếu mềm tha thứ cho một người liên tục phản bội em, lừa dối em, không yêu thương và trân trọng cái gia đình và lũ trẻ đáng yêu của em. Em phải sống mạnh mẽ làm chủ cuộc sống của mình mà ko bi lụy ai hết trừ tình yêu, nhưng tình yêu sẽ còn đâu nữa khi trao cho người không xứng đáng và không yêu thương em, người chỉ coi em là công cụ chăm sóc con cái và nhà cửa, đóng vai vợ của anh. Cái em cần là một người chồng yêu thương, chân thành với em, chia sẻ và bảo vệ làm chỗ dựa cho em suốt cuộc đời này. Người mà không bao giờ làm tổn thương em anh ah.
Lần thứ nhất là mùa hè năm ngoái, em nghĩ ít quên nhanh vì cả gia đình lớn của em đang lao đao trc bất hạnh bênh tật của bố, vì con đang nằm trong bụng. Nhất định e ko đc ích kỷ suy nghĩ khóc nhiều và bỏ anh. Như thế tất cả mọi người đều thiệt hại.
Lần thứ 2 thì sao, em vẫn yêu anh, chuyện cũng chỉ dừng lại ở tâm sự. Chưa có gì cả. Nhưng nó là một cú sốc đối với em, về lòng tự ái, tự tôn của mình. Em nghĩ việc anh có cơ hội và dẫn đến việc chia sẻ tâm sự của mình cho một người khác là một điều hoàn toàn logic khi anh có cơ hội làm điều đó, khi người đó cố tình gọi điện cho anh, khi anh có những câu chuyện mà không biết phải tâm sự với ai, khi người ấy và anh đã có một số những kỷ niệm, khi mà anh có thời gian xa em, ... Em có thể giải thích được điều này đối với những người đàn ông khác anh. Nhưng đây là anh, người mà yêu thương em vô cùng, người mà thường xuyên tâm sự rằng ko chấp nhận được chuyện ngoại tình, người mà em luôn nghĩ rằng chỉ có yêu thương mỗi mình em. Nên , có lẽ, vụ việc cũng chẳng có gì, sẽ trôi qua và lãng quên trong 1 vài tuần . Nhưng vì em, vì em yêu anh nhiều quá, tin anh nhiều quá, nghĩ rằng anh hoàn hảo quá, vì thấy tình cảm gia đình mình thiêng liêng và quý giá quá..nên em cảm thấy mình đang bị dày vò. Cả hơn tháng nay rồi anh ah, về nhà gặp anh em chỉ muốn hỏi anh, chất vấn anh, tại sao anh quan tâm đến cô ta, taijsao 5h anh có thể dậy để gọi điện cho cô ta, tại sao cả ngày anhđã ko gọi cho em, tại sao trong tâm trí anh chỉ có cô ta thời gian đấy mà e ko phát hiện ra, liệu chuyện này ko lộ thì sẽ đi đến đâu...Em đau khổ lang thang với biết bao suy diễn tiêu cực. Em cảm thấy mình thật là đáng thương, ít nhất là trong mắt anh, cô ấy và chồng cô ấy. Em hóa ra đã ko may mắn như e tưởng, như em tự hào. E cũng là 1 trong vô vãn phụ nữ ngoài kia, chồng đi ra ngoài gọi gái, ck đã quan tâm đến người khác, đã ngoại tình tư tưởng. E cảm thấy sụp đổ, không tin vào bản thân mình nữa nhưng lại tin tưởng vào linh cảm của mình. Điều đó thật đáng sợ . Trong thời gian vừa qua em đã luôn sống trong tư tưởng bất an. Không biết anh làm gì, anh có gọi cho người ta để giải thích, để an ủi không, anh có còn yêu thương em ko hay a cần em cho gia đình, cho bọn trẻ?
Bao ngày qua em cứ đắm chìm vào những suy diễn ko lối thoát, e vẫn yêu em bằng hành động nhiều hơn lời nói. Nhưng với e vẫn chưa thỏa mãn, có lẽ con gái là thế ư, e ko giải thích được tâm lý của mình. Em cần được nói chuyện, em cần được nghe nhiều lời yêu thương và an ủi với em hơn là sự im lặng từ phía anh
Chẳng lẽ em lại cứ mãi đắm chìm như này ah, em làm em mệt mỏi xơ xác, em làm anh áp lực bằng cách khơi gợi cho anh nhớ lại chuyện. Em làm phân tâm đến công việc hàng ngày của mình, em làm hỏng các kế hoạch cho tương lai gần.
Có cách nào em bớt đau khổ không anh,
Em muốn vả vào mặt anh, chửi anh là đồ khốn nạn, lừa dối, muốn gọi điện chửi chết cha cái đứa bạn thân của anh rằng con dở hơi, đong đưa chồng em. Em muốn kể cho tất cả mọi người nghe xem anh đã xấu xa như nào. Em muốn anh phải giải thích tại sao lại làm như thế với em.
Tất cả những điều e muốn làm thật sự là đẩy anh ra xa em hơn. Em sẽ thỏa mãn một lúc rồi sau đó em được gì? Nhà cửa thì tan tành, không khí gia đình nguội lạnh tan nát. Những đứa trẻ bơ vơ thiệt thòi, hàng đêm em sẽ phải ôm con ngủ một mình. Chi tiêu không ai gánh đỡ, muốn đi đây đó ko có người chở đi, những ngày lễ tết thui thủi đi chơi...
E rõ ràng là quá thiệt thòi khi cố gắng làm những việc thỏa mãn bản thân mình như thế. Nhưng em mà ko làm như thế thì em cảm thấy day dứt, đau khổ. Như vậy em , có lẽ vẫn đề của em chỉ là chữa bệnh cho chính vết thương lòng của em mà thôi. Mong sao vết thương thành sẹo mờ.
Em phải sống vui vẻ, hạnh phúc.
Em rõ ràng vẫn cần anh trong cuộc đời anh vì những lý do như sau:
1. Em cần tiền của anh để trang trải cuộc sống, lo chi tiêu đầy đủ cho những đứa con của mình
2. Em cần một không khí gia đình yên ấm và hạnh phúc để những đứa trẻ đc lớn lên trong yêu thương chứ ko phải như đứa trẻ bị tổn thương tình cảm giống em.
3. Em cần anh lái xe đưa cả gia đình mình đi chơi hoặc là hai chúng ta đi chơi, em cần vui vẻ
4. Em cần anh cho gia đình bên ngoại nhà em yên tâm
5. Em cần anh cho nhu cầu sinh lý của em, chúng mình khá hợp nhau trong chuyện này và thật sự thú vị
6. Em cần một nơi đi về để vui chơi, nghỉ ngơi và học tập
7. Em cần một tâm hồn thanh thản để em có thể vẽ tiếp cuộc đợi mình, thực hiện những điều mình muốn
Rõ ràng là em quá cần anh, nhưng dứt khoát là em sẽ không yêu anh nữa.
Để anh tưởng là em còn yêu anh thì em sẽ:
- Vẫn chăm sóc anh đầy đủ, chăm sóc và yêu thương cái gia đình này
- Em sẽ chu toàn và tốt với mọi người xung quanh cũng như họ hàng anh, vừa là để anh vui anh thấy em đáng quý vừa là cái cách mà em sống để em thành một người tốt hơn
- Em sẽ là một người xinh đẹp và học thức ko phải để cho anh mà là để em đẹp hơn, em đẹp hơn thì công việc của em sẽ tốt hơn, em kiếm được nhiều tiền hơn phòng khi cơ nhỡ, em sẽ có những người đàn ông khác tốt hơn anh, quan tâm hơn anh và chịu khó em nghe kể chuyện, dù rằng em hứa sẽ ko bao giờ rây vào 1 mối quan hệ tử tế. Em sẽ xinh đẹp vào học vấn ko phải để dành cho anh mà là cho chính bản thân em .
- Em sẽ là một người vợ tuyệt vời ko phải để cho anh mà là để cho em trở thành một người vợ đáng quý, anh phải giữ gìn em chứ ko phải em phải đi giữ gìn em.
Không yêu anh nữa, em sẽ không yêu anh nữa đâu. Em không nhớ về anh nhiều, có thời gian em học và học.
Lúc vắng anh, em ko tự hỏi, suy diễn nghi ngờ mà em sẽ nấu ăn ngon, chăm sóc bản thân mình, dậy con cái và học tiếng anh. Nếu anh ko có kế hoạch gì cho em thì em sẽ có kế hoạch cho anh. Trong đó anh có vai trò như một driver, một babycare, môt người bảo kê : tiền và sex...Có được ko hả anh.
Như vậy, em sẽ ko coi là người yêu để khỏi phải ghen tuông nữa. Em cũng sẽ ko nói rằng em yêu anh nữa. Em sẽ ko kiếm tìm anh nữa.+
Hay em sẽ tán tỉnh anh từ đầu, em sẽ làm mọi cách để anh yêu thương em lại như hồi mới yêu nhau, cách nào hay hơn hả anh, để lòng em bớt đau hơn nếu nhỡ may anh có thêm 1 lần phản bội em .
hay em sẽ tìm một người đàn ông khác, em sẽ có lỗi với anh nhiều hơn là anh đối với em để em cân bằng, để em xứng đáng với anh hơn,.Chúng ta tồi tệ giống nhau, chúng ta ko có quyền yêu cầu, phán xét nhau đúng không anh.
Hôm nay , đã bao ngày rồi trái tim em vẫn ko thôi rỉ máu, lòng em vẫn chưa bình an khi nghĩ đến anh.
Mọi chuyện đến bao giờ mới chấm dứt đây.
Sao em vẫn yêu anh, mọi chuyện của chúng mình vẫn đều tốt đẹp như thế mà em vẫn chưa thỏa mãn. Em phải làm thế nào để quên chuyện này đi hả anh?
Ngày kia anh đi công tác 1 ngày, em sẽ lại nhậu, nhậu cho chếnh choáng hơi men, cho lòng say xỉn, cho đi đến tận cùng nỗi buồn để khi anh có mặt ở nhà em lại có thể là một người bình thường. Vì anh ghét sự ủy mị, ướt át mà, và vì em đã tha thứ cho anh mà.