Em chào các mẹ. Hôm nay em lên đây viết những dòng này là để tìm sự sẻ chia từ các mẹ
Em năm nay 28 tuổi, mới kết hôn và mang thai 14 tuần. Ngay từ ban đầu vợ chồng em đều rất hạnh phúc vì con đến với mình sớm. Suốt 14 tuần vừa rồi em không ốm đau gì, cũng không nghén ngẩm gì lắm, vẫn ăn uống, tẩm bổ đều đặn, tâm trạng thoải mái. Mỗi lần đi siêu âm là một lần vui vì con khỏe mạnh, phát triển bình thường. Ấy vậy mà vào tuần thứ 12, em đi siêu âm bác sỹ Chương ở Liên Trì, đo KSSG của con là 4.5mm, bác sỹ bảo có nguy cơ về Down, dị tật tim hoặc xương. Bác sỹ bảo em đợi thêm 2 tuần đến siêu âm lại, và nếu được thì 16 tuần vào sản C chọc ối kiểm tra. Vợ chồng em không tin vào mắt mình. Em ù hết cả tai, khóc từ lúc bước ra khỏi phòng khám về nhà. 2 hôm sau bọn em đặt được lịch và đi khám thêm bác sỹ Vỹ ở nguyễn Khang, bác đo KSSG của con em là 3.1mm, phát hiện con em bị xương đùi ngắn, chỉ 6,7mm trong khi chỉ số bình thường của tuần thai này phải là 9-11mm. Bác sỹ chỉ định em đến Genetist làm xét nghiệm NIPT và 2 tuần sau quay lại kiểm tra xương đùi. Bọn em liền đến đó tìm hiểu, làm NIPT, sẵn sàng kiểm tra cho con. Nhưng sau đó em quyết định đi khám nốt 1 bác sỹ khác, là bác sỹ Cường bệnh viện sản C. Ai ngờ bác khám xong chẩn đoán con em KSSG là 4.8mm, xương tứ chi đều ngắn, chẩn đoán loạn sản sụn xương, lùn ngắn tứ chi. Bác sỹ bảo không ăn thua rồi em ơi, chỉ định em vào sản C tầng 3, nhà H làm chẩn đoán, càng sớm càng tốt. Đến lần thứ 3 này là em suy sụp lắm rồi, nhưng vẫn chờ mòn mỏi đến sáng nay vào C để khám. Ai ngờ chờ gần 2h đồng hồ, vào mấy bác sỹ/ hộ lý bảo em là đã xem kết quả siêu âm của em và xếp lịch cho em sáng thứ 2 tuần sau vào siêu âm chẩn đoán lại. Chờ đợi 1 tuần các mẹ ạ, khác gì bảo vợ chồng em ngồi trên đống lửa mà chờ. Em gọi cho phòng khám bác sỹ Cường (bác là Gđ sản C luôn) để xin số, mong hỏi bác sỹ xem chờ 1 tuần có sao không, có thể làm sớm hơn ko, vậy mà đôi vợ chồng ở đó trả lời em là bác sỹ bận lắm ko có thời gian giải quyết chuyện của em đâu, em vào bệnh viện mà giải quyết và nói là không có số của bác sỹ Cường. Em đã buồn đau rồi lại thêm bực mình, sao lắm người máu lạnh và vô lương tâm như vậy các mẹ nhỉ. Người ta lo lắng, hỏi để xin lời khuyên chứ có ai bắt ông chịu trách nhiệm hay giải quyết gì đâu. Em càng nghĩ càng tủi và thương con em quá. Mấy ngày nay mẹ buồn, mẹ khóc chắc bé cũng cảm nhận được, không thấy bé máy máy trong bụng như mọi khi.
Có mẹ nào trải qua câu chuyện tương tự như em không? Các mẹ cho em lời khuyên và động viên em với ạ. Biết là phải chiến đấu đến cùng vì con mà sao em suy sụp quá :((