Thuê người mang thai hộ, tôi có được con nhưng mất chồng
Xin chào chuyên gia tư vấn,
Hiện tôi đang rơi vào tình thế vô cùng khó xử, sau nhiều lần xảy, tôi có con nhưng mất chồng. Mong các chuyên gia tư vấn giúp tôi lựa chọn con đường sáng suốt.
Gian nan đường tìm con
Hai vợ chồng tôi lấy nhau năm 2012. Ngay sau đó thì tôi có tin vui. Nhưng mang thai 2 tháng thì tôi bị sảy trong lúc đi làm. Lúc đó, tôi cứ tưởng vì đi lại nhiều nên bị nhưng không phải. Kết quả siêu âm tôi bị đa nhân xơ mặt trước tử cung và một nhân xơ mặt sau khiến nhau thai không bám được dẫn đến sảy. Bác sĩ nói trường hợp của tôi chưa có chỉ định mổ, nghỉ ngơi, 3 tháng đi khám lại. Tôi nghe lời bác sĩ, cứ 3 tháng đến khám một lần, bác sĩ kết luận nhân xơ của tôi không phát triển thêm, tiếp tục theo dõi. Tôi hỏi về việc có thể mang thai không thì bác sĩ không nói chắc vì đa nhân xơ có thể khiến tôi khó có con hoặc sảy như lần trước. Vợ chồng tôi buồn vô cùng. Tưởng như may mắn đã mỉm cười khi ngay tháng sau tôi có tin vui. Lần này, tôi hết sức giữ gìn, nghỉ hẳn việc, ở nhà để dưỡng thai. Nhưng cuối cùng chúng tôi cũng vẫn không giữ được con.
Hạnh phúc gõ cửa
Biết mình khó có thể mang thai, tôi đã tìm hiểu phương pháp thụ tinh trong ống nghiệm và mang thai hộ. Bạn tôi giới thiệu một người mang thai hộ 30 tuổi, quê Tiền Giang, chồng mất, có một đứa con 6 tuổi đang bệnh rất cần tiền. Sau đó, tôi thuyết phục chồng và nhà chồng thực hiện phương án này. Khi đã hoàn tất mọi thủ tục pháp lý, hai vợ chồng đến bệnh viện lấy trứng và tinh trùng để thụ tinh, cấy phôi vào người mang thai hộ. Mọi chuyện diễn ra rất suôn sẻ. Tháng tư năm 2015, con trai của chúng tôi chào đời trong niềm hân hoan phấn khởi của cả gia đình. Có con, gia đình tôi như được hồi sinh sau bao tháng ngày đợi chờ mòn mỏi. Có lẽ, tôi sẽ tiếp tục lâng lâng trong niềm hạnh phúc ấy nếu không biết được một sự thật mà có nằm mơ tôi cũng không thể nào tưởng tượng nổi.
Phải chăng lỗi là do tôi, là tôi đã quá chủ quan, đã quá tin tưởng để rồi bị phản bội một cách đau đớn?
…Rồi vụt bay
Trong sinh nhật 1 tuổi của con trai, bất ngờ, người mang thai hộ xuất hiện. Giây phút chồng tôi đưa chị ta đến lễ đầy năm con, tôi gần như suýt ngất. Tối hôm đó, tôi và chồng đã cãi nhau to. Tôi tra vấn anh vì sao đưa chị ta tới, tại sao không cắt đứt liên lạc với chị ta như thỏa thuận thì anh nói dù gì chị ta cũng là người mang nặng đẻ đau con trai mình nên không thể nói dứt là dứt được. Chị ta nhớ con quá nên cầu xin anh cho được gặp một lần. Anh nghĩ đó cũng không phải chuyện gì to tát nên mới dẫn đến không ngờ tôi lại phản ứng như vậy. Còn chuyện vẫn giữ liên lạc là vì sau khi chị ta về quê nửa năm thì con trai bệnh nặng hơn, lại phải lên thành phố chạy chữa, tiền đã tiêu hết, không biết bấu víu vào đâu nên mới tìm gặp anh xin vay tiền. Anh cũng có giúp đỡ cho chị ta vay một ít. Anh xin lỗi vì không nói trước với tôi nhưng vẫn khăng khăng việc anh làm là đúng. Chúng tôi chiến tranh lạnh từ hôm đó.
Phụ nữ càng tin chồng càng dễ bị phản bội
Mấy hôm sau, anh nói phải đi công tác 2 tuần, tôi mới sắp xếp đồ đạc cho anh như thường lệ thì phát hiện một chiếc điện thoại lạ trong vali của anh. Điện thoại cài mật khẩu, tôi thử những ngày kỉ niệm của chúng tôi đều không phải nhưng khi thử ngày sinh của con thì mở được. Điện thoại chỉ thường xuyên liên lạc và nhắn tin với một số. Tôi tò mò mở tin nhắn và thực sự sốc. Đó là tin nhắn qua lại của chồng tôi và người đàn bà kia, chính là người đã mang thai hộ đứa con của chúng tôi.
Tôi như sôi máu, muốn đập tan cái điện thoại, hỏi chồng cho ra nhẽ. Thế mà không hiểu sao lúc đó, tôi lại có thể kiên nhẫn ngồi đọc hết tất cả những tin nhắn qua lại giữa họ. Tôi thật không thể ngờ anh có thể làm chuyện tày đình đến như vậy. Không phải vì số tiền anh cho chị ta mà chẳng thèm hỏi ý kiến tôi, cũng không phải vì anh chủ động tìm việc cho chị ta ở lại thành phố. Mà vì anh đã phản bội lòng tin của tôi, phản bội tình cảm vợ chồng bao nhiêu năm để đến với người phụ nữ khác. Tuần nào anh cũng qua lại thăm nom hai mẹ con họ. Thỉnh thoảng đi công tác, anh còn lấy cớ bớt xén 1 2 ngày đến ở nhà chị ta. Chồng tôi còn hứa khi con lớn một chút sẽ đưa đến cho người đàn bà đó gặp mặt.
Đọc những dòng tin nhắn họ hỏi han nhau, nhớ nhung nhau, tình cảm với nhau mà tôi như trào sôi, đất trời chao đảo. Vậy mà tôi cứ nghĩ chồng mình là người đàn ông chuẩn mực, những lúc anh bận, anh mệt, anh phải làm thêm…tôi không mảy may nghi ngờ mà còn thương anh hơn. Tôi đúng là ngu mới tin tưởng chồng đến như vậy. Sao anh ta có thể ngày thì vui vẻ với chị ta mà tối về vẫn tỏ ra yêu thương tôi? Có khi, lần đi công tác này cũng chỉ là cái cớ để đến bên chị ta mà thôi.
Tôi bần thần cả người, cứ ngồi như vậy cho đến khi chồng tôi xuất hiện, thấy tôi cầm chiếc điện thoại trên tay thì run run quỳ xuống chân tôi. Anh ta giải thích, xin lỗi, đó chỉ là những lúc lầm lỡ… nhưng tôi không muốn nghe gì nữa. Tôi vào phòng con, ngồi nhìn con mà nước mắt không ngừng tuôn rơi.
Lựa chọn nào mà không đau đớn?
Tôi đau quá! Bị chính người mình thương yêu đâm một mũi dao chí mạng, tôi làm sao có thể tiếp tục sống đây?
Nếu không tha thứ thì sao? Hiện tôi chưa có việc làm ổn định, liệu tòa có giải quyết cho tôi nuôi con? Rồi con tôi sẽ lớn lên mà không có đầy đủ cha mẹ còn anh ta sẽ đến với người đàn bà kia, vui vẻ hạnh phúc bên nhau như một gia đình? Tôi thật không cam tâm.
Nếu tha thứ thì sao? Con tôi sẽ có cha, có mẹ nhưng trái tim đã chết của tôi thì không thể tiếp tục gọi kẻ phản bội mình là chồng, không thể lấy lại tháng ngày hạnh phúc như trước kia? Và ai dám chắc anh ta không ngựa quen đường cũ?