Đối với tôi thành công không có nghĩa là mình phải có nhà lầu, có xe hơi, có mọi thứ mình muốn và được mua bằng tiền, vì ai đó có nói câu "thứ gì không mua được bằng tiền thì sẽ mua được bằng rất nhiều tiền". Tôi chua phải là một gười thành công, nhưng tôi quan niệm về thành công là được làm những điều mình thích bằng đam mê và nhiệt huyết của mình.


tôi tốt nghiệp đại học cách đây gần 3 năm, ra trường có 1 chỗ trong 1 công ty tư nhân với mức lương nói chung cũng đủ sống, công việc văn phòng đơn giản, nhàn nhã đến nhiều khi phát chán và tôi tìm cho mình 1 công việc mới mà ngày ấy có biết sale là gì? Tôi tiếp tục được nhận vào 1 công ty quảng cáo mà người ta gọi đó là sales. Lương thì thấp mà chạy ngoài đường suốt, ngày nào không ra đường thì hôm đó ở văn phòng gọi điện gần chết, có bữa gần trăm cuộc gọi mỗi ngày. Các cuộc gọi gần như nhận được câu trả lời là không, có khách hàng khó tính chửi quá trời " không có việc gì làm, ăn rồi gọi điện thoại miết không ak, không có nhu cầu" khách cúp máy cái rụp.... gọi riết tôi đâm sợ.... sợ bị khách hàng từ chối.


Có lần làm 1 dự án cho sàn GD Nam Long, khổ nỗi quê mình Thái Bình toàn nói ngọng, cứ chủ đầu tư là công ty LAM NONG, khách hỏi đi hỏi lại mình cứ Lam Nong mãi ko sửa được, Sếp la quá trời, mấy anh chị ngồi nghe mình nói chuyện điện thoại phì cười mà không dám cười to. Trời ơi, sao lúc đó mình ngại thế, chỉ ước có 1 cái lỗ chui xuống cho rồi.Từ bữa đó, tôi nổi tiếng với cái tên Lam Nong hự hự.... Nhưng chốt lại dự án chả biết sao khi khách hàng nhận xét tôi nhiêt tình, tận tâm gì đó.Cũng đỡ tủi thân.


Hai năm gắn bó với cái nghề sale bao thăng trầm, lúc lên voi, lúc xuống chó. Lúc tiền quá trời, lúc không đủ tiền ăn 1 suất cơm. Tôi khăn gói theo chồng và chấp nhận ở nhà 2 năm để sinh bé by.


Ở nhà mãi tôi cảm thấy mình như xa dần với cuộc sống bon chen và nhộn nhịp của xã hội. Tôi quyết định đi làm, sau cả tháng trời tìm việc thì cuối cùng cũng xin được 1 chân trong 1 công ty Bất Động Sản tại Bình Dương. Công việc khá mới mẻ, và rất dễ bị xuống tinh thần. Cứ mỗi lần tinh thần nó bị tụt xuống tôi lại kéo nó lên bằng cách đọc một bài chia sẻ về bí kíp thành công, hay kinh nghiệm của các tiền bối đi trước...


Không biết Bất Động Sản có phải thực sự là nghề tôi đam mê hay không nhưng tôi thấy thích và muốn dừng chân tại môi trường này.


Rất mong anh chị và các vị tiền bối có kinh nghiệm về nghề BĐs này xin chia sẻ cho tôi chút chút ít.... xin chân thành cám ơn