Em và chồng em ở với nhau được 2 năm ... em mang bầu năm em 16 vì bản thân mình hư hỏng k biết suy nghĩ tuổi ...Em viết lên đây ko phải kể lể về cuộc đời của mình nhưng em mong lời khuyên vì em rất bế tắc ...
Để mọi người hiểu hơn .. Em xin được kể rõ về cuộc đời em để cho em lời khuyên tốt nhất ...
Từ nhỏ do chuyện riêng gì đó của ba mẹ nên ba ko nhìn mặt em . mẹ cũng bõ đi biệt xứ ..em dựa dẫm vào các cô và bà nội ...
. Từ khi bà mất em khổ càng khổ hơn ...
Sau khi em tìm lại được mẹ và ở với mẹ . Bà rất tốt và yêu thương em nhưng vì có nỗi khổ phải để em lại cho nhà nội ! được 1 năm 5 mẹ qua đời . còn 6 đứa em gái của cha sau . họ rất yêu thương em và cho em biết 2 từ gia đình . Em thương mẹ thương em .. em đi về VN (em sang cambodian sống với mẹ thời gian đó) đi làm ... em trở về gia đình mình nhưng ko ai lo cho em .. trong phút bồng bột em đã kiếm tiền = thân xác của mình để có tiền gửi về cho tụi nhỏ phụ ba cho nó ăn học ... Trong thời gian đi làm em đã rất cô đơn .. và tâm trạng em ko hiểu thế nào đã yêu chồng em ... thời gian quen nhau em lỡ mang thai ... em ko dám phá ...
Em mang thai ... em phải ở nhờ nhà người này người kia ...Mẹ chồng và chồng k 1 chút quan tâm . Sau khi em sinh xong gia đình em biết được và lo cho em 1 thời gian ... em đã quyết định dứt khoát . Nhưng a lại hối hận và mềm lòng . rồi về sống với anh . nói chung chồng em rất vô trách nhiệm ko hiểu được em . còn mẹ chồng thì ko xem em ra gì . bà khá phong kiến . mỗi ngày chỉ mỗi em đi làm gửi cháu cho bà và gửi tiền cho bà . têền sữa tả nàh cửa em phải lo ... mà vẫn ko yên với bà ... em mệt mõi trong cuộc sống này lắm .. ở trên này em ko thể kể hết đc những gì em trãi qua ... Bà từng đũi em và đường ... và chữi rủa em là đồ dơ bẩn .. ko cha ko mẹ !
Em cũng xin nói thêm bản thân em cũng ko biết gì về nấu nướng hay giỏi việc nội trợ nên em biết mình ko tốt nhưng .. em rất óố gắng để mong đc hòa hợp với mẹ chồng em .. nhưng mọi thứ vẫn ko đc ..
Bà sống kah1 tiền bạc . còn chồng em thì lại k hiểu thông cảm gì đc ... Mẹ con e tự dựa vào nhau .. Dần dần em cãm thấy mình khá mạnh mẽ...
Rất nhiều chuyện nhưng e k nói hết trên này đc .. E mong 1 ngày a ấy thay đổi biết s.nghĩ lo cho zk con như những người đàn ông khác ... êếu giờ ko ở với anh em cũng ko biết phải đi đâu .. vì em tội con mình . về với em sẽ ko có ông bà ngoại hay ai yêu thương ..
Em xin mng góp ý em phải làm sao để thoát khỏi địa ngục và mỗi ngày e k phãi nước mắt giàn giụa.. Ở nhà những khi e k phụ tiền kịp vài hôm bà nhăn nhó và có khi k mun cho em ăn cơm .
e Phải làm sao . Liệu em có chờ đợi và trông chờ vào ck em đc hay ko . Hay em nên quay về với mấy cô mình ...
Em cũng ko muốn về gia đình đó lắm ... Em mệt mõi lắm .. e ko 1 ai đễ chia sẽ đc vs mình .. Những lúc buồn em hay viết stt lên FB nhưng chồng em nạt và ko cho em đăng lên .. em khóc mỗi đêm vô tình a thấy a k 1 lời an ủi mà nói khóc cái gi ai làm gì mà khóc vv..vv.. ko 1 chút cảm thông an ủi ...
Anh vô tư , vô tâm . vô tình nữa ... 1 người đàn ông ham chơi ... em có nên cố gắng ttu` khuyên nhủ anh tiếp hay không ..