à, tình hình là tối qua mới xem phim Thất tình 33 ngày, nên hôm nay bắt chước lập cái top 28 ngày cho có tinh thần tí
Ờ, thế là 28 ngày từ lần gặp cuối
từ đó tới nay ko liên lạc nữa
Có lúc em vào fb, mở fb a lên xem, a up hình e chụp a hôm đi chơi thác
a cười rạng rỡ như thế
mà bảo với e: a giành thời gian cho em nhưng ko có tc được
ờ, thì thôi, nhìn thấy nụ cười ấy, gương mặt ấy, e nhói lòng
nào phải em ko tốt
nào phải em ko xứng đáng với a hay bất kì lí do gì
đơn giản là e xuất hiện trong cuộc đời a ko đúng lúc
nếu 1 ngày nào đó a có mở lòng và yêu ng khác, ng đó cũng ko phải em
em là ng nắm lấy tay a trước, cũng là ng buông tay trước
em có gì để tiếc nuối nào
Sau 2 ngày ốm lăn lóc, em trở lại với cs bình thường
e đi làm
e đi chơi
e về thăm ng thân
e đăng kí nick ở 1 diễn đàn kết bạn, tìm bạn chát chít trong những lúc ngồi trực
Người đầu tiên e gặp mặt, 1 a chàng 84, ở cách e vài chục cây số, hình thức ổn, công việc ổn. E đi cùng 1 chị đồng nghiệp. Chị vừa ly hôn. Gái một con có nét hấp dẫn rất phụ nữ. A ta nhìn chị như muốn rớt con mắt. Ô hô. Dẹp.
Sau, nhắn tin xin lỗi xin phải, e chẳng màng trả lời.
Người thứ 2 đề nghị 1 cuộc gặp cafe đơn thuần, gặp uống nước nói chuyện thôi, tuyệt đối ko phải hẹn hò. OK. Đúng thứ em cần.
A chàng này nhỏ thó, thấp hơn em nhiều và cũng gầy hơn em nhiều. Thì sao nào? A ấy nói chuyện rất chín chắn. Một cuộc gặp vui vẻ. Nhưng chỉ là bạn cafe thôi.
Người thứ 3 sn 85 - rất hợp tuổi em nhé. Làm hành chính - chà, được quá. Xem ảnh - cũng được. Gặp thôi. Cơ mà, trong một phút, tinh thần cảnh giác nổi lên, quăng cái yh của anh ta vào google phát, ố ồ, này thì tìm chị gái, này thì tìm em gái.
Lại dẹp.
Có lẽ nào em cứ long đong mãi thế?
Có lẽ nào em nhất định ko thể tìm thấy 1 ng vừa thương em mà em cũng thương ng ta?