E có ngàn câu hỏi muốn hỏi a? nhưng h nó đâu có ý nghĩa gì? và kể cả có gặp lại nhau, a cũng đâu thể trả lời. ko hỏi đc thì e đành ghi ra đây vậy?
lúc a ở bên cô ấy, kết hôn, làm lễ vs cô ấy, a có nhớ e ko?
a có nhớ ngày 27/4 là ngày gì ko? ngày 27/5, 1/6, 7/6
a có biết rằng e nhớ, yêu và giữ lại từng mốc thời gian ta bên nhau ko?
a biết rằng e đã từng rất hạnh phúc khi e có a ko?
nhưng sự thật thì, đã bao h a là của e đâu. a có vợ, con, có hết rồi. còn e, e có gì ngoài trái tim, niềm tin vụn vỡ a để lại cho e. e yêu a hơn cả sự sĩ diện và hy sinh, để a coi e như tn đây. bây h, khi e đang viết nhưng dòng này, a có nhớ đến e ko?
cả ngày hôm nay có lúc nào a nhớ đến e ko? chắc là ko nhỉ, và ngày mai ngày kia, tương lai, và kể cả lúc sắp chết, chắc a cũng ko nhớ đến e đâu. còn quá nhiều người, e có là cái gì đâu.
e chỉ 1 chốc trong cuộc đời a thôi, a chả biết, chẳng nhớ, chẳng thèm biết e đau khổ và yêu a đến tn?
trên tay cầm bức ảnh cưới của a, e ko tin, e ko thể tin nổi
cách đây 1 thời gian ngắn, e hạnh phúc bao nhiêu, h a trả cho e bằng nỗi đau ko thể lành nổi. e bị a lừa suốt bao ngày tháng qua. sau 1 tuần xem bức ảnh cưới của a, nói chuyện với a, nhưng e vẫn mù mờ, đau khổ, e ko và chẳng bao h ngờ, đời e lại ra nông nỗi này. 1 tuần nữa e 23 tuổi đấy, và lại sắp đến ngày 27 sau 1 năm quen a, a biết ko? e đã định cầu hôn a đấy, mặc cho gia đình có cản hay a đã có nhiều sai lầm trong quá khứ. nhưng e ko thể ngờ nổi, sao e có thể cầu hôn vs người đã có vợ chứ. a hạnh phúc ko? ở bên cô ấy a hạnh phúc và an tâm hơn ở bên e chứ?
con xin lỗi bố mẹ, tại sao con lại tự hại đời mình và làm bố mẹ lo lắng buồn phiền tn chứ. tại sao con lại yêu người ấy. một người chỉ đến để lợi dụng con thôi.