Chào các chị em, mình viết bài này khi tâm trang không được ổn định và chỉ muốn xả cái sự ấm ức và tức tối này. Rất mong mọi người có thể cho mình một lời khuyên hay phương án giải quyết ạ.


Tôi và chồng tôi quen nhau được 2 năm thì quyết định đi đến đám cưới. Anh làm trong quân đội còn tôi thì là nhân viên văn phòng. Gia đình anh thì hoàn toàn ủng hộ và rất quý tôi. Nhưng gia đình tôi thì không vì anh lớn hơn tôi nhiều tuổi + từng có một đời vợ ( dĩ nhiên là đã ly dị ) và con trai riêng được 9 tuổi. Khi yêu anh cũng đã nói thẳng mà không dấu diếm tôi là ly dị đước 5 năm rồi và vợ cũ cũng lấy chồng chỉ sau 6 tháng ly hôn và đang ở Sài Gòn, còn con trai thì đang học trường quốc tế ở trong đó luôn. Theo lời từ bạn bè và cũng như gia đình anh thì cuộc hôn nhân trước của anh là ác mộng. khi ly dị gia đình anh rất ủng hộ quyết định ấy.


Để lấy anh tôi bỏ ngoài tai lời khuyên can từ gia đình là sau này sẽ khổ. Cũng không nghe lời hội bạn thân là còn rất nhiều người tốt hơn đang theo đuổi mà quyết định lấy anh. Hiện tại sau 3 năm kết hôn chúng tôi đã có 2 đứa con sinh đôi 1 trai và 1 gái. Cuộc sống tưởng trừng quá đổi vui vẻ và hoàn hảo với tôi, từ công việc đến gia đình nội ngoại cho đến con cá- cuộc sống vợ chồng cũng vô cùng hay phúc,chúng tôi còn tính sinh thêm đứa thứ 3. Mọi thứ rất êm đẹp, cho đến khi vợ cũ của anh ra Hà Nội.


Hôm đó, gia đình bên nhà chồng tôi có đám giỗ anh về trước để lo mọi thứ cùng 2 anh trai. Tôi và con về sau. Vừa về đến sân tôi thấy có chiếc ô tô lạ và có 1 người phụ nữ trung niên đang ngồi khóc lóc ở trước mặt họ hàng gia đinh nhà chồng và chồng tôi. Lúc đo tôi mới biết chị ta là vợ cũ của chồng tôi. Chị ta khóc lóc cầu mong sự tha thứ từ phía gia đình chồng tôi và đặc biệt từ chồng tôi nữa, chị ta nói ngày xưa có lỗi nhưng giờ đã hối hận , ngày xưa nghe theo lời ngon ngọt và chỉ quan tâm đến công việc mà để chồng tôi và con trai khổ. Và có lỗi với gia đình chồng, nên câu xin 1 cơ hôi. Tôi tức tím tái cả mặt, lúc tôi đang định nói chị ta thì gia đình chông và chồng tôi đuổi chị ta về, mẹ chồng tôi giận quá chửi chị ta một trận. Nói chị ta ngày xưa có quan tâm gì đến chông vs gđ nhà chồng k?- con cũng mặc đi theo trai trẻ- Giờ người ta có vợ con hạnh phúc quay về xin tha thứ. Thì chị ta nắm lấy tay mẹ chồng tôi van xin, mẹ chồng tôi bực quá ngất xủi. Cả nhà lao vào lo cho bà gọi xe cấp cứu, chồng tôi cũng tức giận đuổi chị ta về. Chị ta còn mắng tôi là con hồ ly tinh giật chồng người khác nếu không lấy tôi thì chồng tôi vẫn đợi chị ta rồi.


Sau việc đó tôi và chồng cũng có nói chuyện với nhau, chồng tôi nói chỉ yêu tôi và sẽ ko bao giờ chuyện bỏ mẹ con tôi. Mọi việc cũng bẵng đi được 1 tháng tôi cũng coi như ko có việc gì sảy ra.Nên vẫn như mọi khi cuối tuần tôi dẫn 2 con về nhà mẹ đẻ để chơi với mẹ và 2 con của chị gái tôi, Buổi tối tôi cùng mẹ và vợ chồng chị gái đang ăn cơm, đang đút cho con gái ăn thì thấy chó sủa. nên con trai chị gái tôi chạy ra mở cổng thì thấy cháu chạy vào kêu bà ơi có 1 cô lạ lắm đến. Bước chân vào là chị ta – vợ cũ chồng tôi. Chị ta chẳng chào hỏi ai mà đã mắng chửi tôi là con hồ ly tinh cướp chồng, mẹ tôi không biết dạy con và tôi cũng chỉ là đồ vợ 2 không hơn không kém, rồi nói trước chị ta cùng chồng tôi hạnh phúc ra sao này nọ, nói tôi biết chồng tôi là làm trong quân đội nên mới bám vào để không lo về kinh tế và ăn bám .Tôi tức giận nói chị ta mới là đồ mặt dày, bịa đắt. Trước đã khốn nạn rồi giờ còn suy bụng ta ra bịng người và không biết lí lẽ còn mò về tận gia đình tôi để chửi. Đồ không biết đạo đức, chị ta còn dám nói mẹ tôi là đã là kiếp vợ 2 rồi – giờ con gái cũng tiếp bước. Tôi tức không chịu được nên tôi và chị ta cũng có sảy ra xô sát, Chị gái tôi vốn là ngừoi khá đanh đá nên cũng xông vào tát chị ta 1 cái rồi còn định đánh chị ta, thì anh rể tôi gọi hò hàng ra nói chị ta nên biết điều mà về đi . Chị ta ôm 1 bên mặt rồi bỏ đi, bỏ lại tôi thẫn thờ và tức giận. Mẹ tôi và gia đình bên ngoại lại bắt đầu nói tôi sáng mắt ra chưa, ngày xưa khuyên can đủ đường không nghe, anh rể và chị gái tôi cũng tức giận nói tôi nên sử lý vụ này đi chứ chị ta sẽ con như thế này mãi. Mẹ tôi thì mắng tôi là đừng để hàng xóm cho cười vào mặt cho, họ hàng thì lắc đầu ngán ngẩm. Tôi khóc ôm con về nhà, về đến nhà tôi khóc và kể hết với chồng. Chồng tôi tức giận nói sẽ gặp chị ta để nói rõ và dứt điểm. Mẹ chồng tôi cũng được mẹ tôi kể lại nên cũng điện thoại cho tôi an ủi, Nói tôi đã thiệt thòi nhiều tức lúc lấy con mẹ, và khẳng định chỉ có con dâu là tôi mà thôi. Làm tôi cũng nhẹ nhõm đi nhiều.


Nhưng ông trời thường hay đùa dỡi con người. Hôm sau chồng tôi nói chuyện với chị ta về thì nói là chị ta sau khi li dị và lấy chồng lần nữa thì bị ung thư buồng trứng, giờ ung thư di căn sang tử cung. Cũng đã cắt bỏ tử cung nhưng giờ sức khỏe cũng yếu và vẫn cần phải điều trị thêm vì có khả năng ung thư vẫn còn di ăn sang bộ phận khác – chồng hiện tại cũng đã li dị sau khi chị ta cắt bỏ tử cung thì sẽ không còn khả năng sinh con nữa. Bố mẹ cũng đã yếu chị ta còn nơi nào nương tựa và quan tâm chăm sóc và chị ta không cần tiền mà chỉ cần tình cảm , chông tôi lại nghĩ đến tình cũ với chị ta lại lôi con trai ra là không muốn nó phải không có bố nữa. Tôi vừa tức giân vừa ức, nói cho chồng tôi là “ thế giờ anh định kêu chị ta về cái nhà này à- để rồi sống theo kiểu 1 ông 2 bà- em thành kiếp chồng chung à. Con chị ta cần có bố thì 2 đứa con của em không cần à, vậy sao trước chị ta còn bỏ đi theo người khác làm gì bé B ( tức con riêng chồng tôi ) thì em sẽ chấp nhận, còn chị ta thì anh định cưu mang hay như thế nào thì đừng có vác mặt về gặp hay nói chuyện với em, anh định mủi lòng hay tính thương người thái quá à, đình hày hạ em và con chúng ta à. Chồng tôi nghe tôi nói xong thì mắng tôi 1 trận nói tôi không biết thương người khác và hiểu cho khổ tâm của chồng và không biết nghĩ cho người khác.


Rồi chồng tôi phi xe ra khỏi nhà, bỏ lại tôi thẫn thờ. Gần 4 năm cưới nhau lần đầu chồng tôi mắng tôi như vậy còn định dơ tay lên tát tôi nữa chứ. Tôi ôm 2 con khóc cả một đêm.


1 Tuần liền chồng tôi không về nhà, mấy anh trong cơ quan chồng tôi cũng quen tôi nên kể với tôi là chồng tôi ở cơ quan cả tuần không về nhà- có phải 2 vợ chồng cãi nhau không, đang hạnh phúc vậy sao tự dưng căng vậy. Tôi chằn chọc suy nghĩ lung tung cả đêm – nào là nhỡ đâu chị ta có đến bên chồng tôi k? chồng tôi có mủi lòng mà về với chị ấy bỏ mặc mẹ con tôi không? 2 người họ giờ có làm gì không. Cả tuần trời tôi không đêm nào tôi ngủ được đủ giấc, 2 con thì liên tục hỏi mẹ ơi bố đâu – sao hôm không thấy bố về nhà – mẹ ơi sao mẹ lại khóc.


Mẹ chồng tôi và họ hàng nhà chồng cũng nói tôi nên nhường chồng một chút hiểu cho nỗi khổ tâm của chồng, 2 vợ chông nên ngồi nghĩ cách giải quyết xem sao, mẹ chồng tôi cũng lại tự dưng lại nói chuyện theo kiểu dù thế nào cũng có thể chấp nhận thêm chị ta vậy. Mẹ tôi cũng nói tôi nên nói chuyện với chồng xem nên làm gì chứ định kéo dài mãi không phải cách, chị gái tôi thì lại nói mày không được nhún nhường – có làm gì sai đâu mà phải nhường, định cho chị ta vào nhà à – mày có bị điên không. Giờ tôi như phát điên khi không biết phải làm sao nữa, chỉ muốn gào thét thật to hay chỉ muốn gặp chị ta để chửi cho chị 1 trận.