Xin chào cả nhà, đầu óc em lúc này đang rất rối bời, em ko biết trút vào đâu cho hết, ko có ai để buông xả, mong mọi người lắng nghe em.


Về em: từ nhỏ e là 1 đứa con gái ngoan ngoãn, hiền lành và chăm học. Em ko dám nhận là mình xuất sắc như luôn thuộc top giỏi của trường/lớp, ba mẹ và cả nhà rất vui và tự hào về em. Năm thi vào lớp 10, cả trường cấp 2 của em chỉ mỗi mình em đỗ vào trường chuyên năng khiếu, mọi người đều vui lắm, e cũng vui. Lên cấp 3, e vẫn chăm học, lớp 10 và 11 học rất tốt, thế nhưng hè 11 chuẩn bị lên 12, em gặp và yêu 1 người hơn em 10t, bi kịch đời em bắt đầu từ đây. Câu chuyện tình yêu "trời đánh" của em em có tâm sự ở topic "Làm sao để thoát khỏi kiếp nạn này" http://www.webtretho.com/forum/f187/lam-sao-de-thoat-khoi-kiep-nan-nay-1893853/#post31603194 mong cả nhà đọc giúp em.


Vì chuyện tình dang dở, dung dằng mãi ko chấm dứt đc, em đã bị phân tâm, đau buồn và ko tập trung học hành đc, từ 1 đứa chăm ngoan như e lại trở thành 1 đứa thường xuyên bỏ học và thậm chí còn bị thầy gọi về dọa đuổi học, em ko còn nhận ra mình nữa.


Nói về "anh ta": anh ta chỉ là 1 kẻ chăn rau ko hơn ko kém (rất may em đã ko thành rau), khốn nạn, tầm thường, rẻ rúng và đáng khinh bỉ, mọi người có thể rõ hơn khi đọc topic Làm sao để thoát khỏi kiếp nạn này của em.


Năm lớp 12 là năm e phải thi đại học, thế mà e cứ mặc kệ tất cả để vùi mình trong sự đau khổ dày vò, chẳng học hành gì... em ko còn là em của ngày hôm qua.


Chỉ 1 tháng trước khi đh (lúc thi tốt nghiệp xong) em mới giật mình tỉnh ra thời gian ko còn nhiều nữa, vậy là em học, học và học (trước đó đầu óc em vẫn trống rỗng), em học 18/24 nhưng dường như 1 tháng là quá ngắn cho những thứ cần có để thi 3 môn.


Ngày thi cũng đến, e làm bài ko đc tốt, chỉ là biết gì làm đó, vì em cũng đã bỏ học thêm. Em mong ngóng chờ điểm trong những cơn đau tim liên tiếp.


Hôm công bố điểm, em sững sờ, em như chết lặng trước tất cả, em đã trượt, vâng, giờ thì em biết đó là sự thật, em phải trả giá cho sự đần độn của mìn. em đã chạy theo thứ tình cảm ko đâu để rồi đánh mất bản thân mình, đanh mất những thứ quan trọng và cả tương lai của mình. Em rất xấu hổ, xấu hổ vô cùng, ko thể 1 đứa học sinh chuyên năng khiều lại đi trượt đại học đc trong khi bạn bè cùng lớp/trường ai cũng đỗ và đỗ rất cao.


Em hận anh ta nhưng càng hận mình gấp trăm ngàn lần, em quá ngu ngốc và dại khờ, giờ đây em sợ sự dại dột của chính bản thân mình.


Em thi đại học chỉ đc 15,5d, chẳng nhẽ 1 đứa từng là học sinh trường chuyên năng khiêu bây giờ lại đi học dân lập sao?


Em hối hận vô cùng, tâm trạng e lúc này đủ cả, chẳng biết dùng từ gì để lột tả cho hết. Ôi tình yêu, em sợ tình yêu và sợ anh ta, sợ chính bản thân mình. Tại sao em phải dính chữ "Lụy", tại sao 1 đứa cũng dễ thương, cao ráo và học tốt như em lại quỵ lụy 1 thằng ko ra gì như anh ta, tại sao? em tự sỉ vả bản thân mình và ôm hận. Đây là hậu quả em phải nhận lấy, là cái giá mà em phải trả. Cả nhà ko ai nghĩ em trượt, chẳng ai nghĩ thế cả, mọi người đều buồn, em thấy mình thật là 1 đứa con bất hiếu và có lỗi với ba mẹ rất rất nhiều. Tối qua em vào bar đến tận 12h đêm mới về ngủ, cứ tưởng sẽ quên đc tất cả nào ngờ sáng tỉnh dậy vẫn đau đầu và suy nghĩ nhiều lắm.


Cảm ơn mọi người đã đọc tâm sự của em. Rất mong nhận đc lời khuyên của cả nhà. Em cô đơn và cần được động viên, an ủi.