Chả là mình có cậu em trai, vào tp học đh nên ở chung với 2vc. Tính nết ngoan ngoãn, hiền lành, học giỏi và... vô tâm thì cứ gọi là số một. Từ nhỏ đc cưng chiều quen nên chỉ biết cắm đầu vào học, vì mình cũng lớn tuổi hơn e nên cũng thương và lo lắng cho nó. Vào ở chung với 2vc k biết làm j cả, nhiều khi k có mình thì chồng phải nấu cho nó ăn, đi toilet quên dội, quên tắt đèn là thường xuyên.
Nói chung cậu chàng là công tử bột thứ thiệt, được cái cũng ngoan ngoãn, nhờ gì làm đó. Ba mẹ cũng khá giả nên k để thiếu thốn thứ j, nhưng em ấy k hề hoang phí, con trai mà tiết kiệm lắm.
Có điều gần đây mình thất nghiệp ở nhà, một mình chồng đi làm nuôi cả nhà. Mà cậu ấy cứ vô tư hình như k để ý đến điều đó, bình thường tiền chợ, cơm nước là đã k góp đồng nào dù ba mẹ hàng tháng đều gửi tiền vô cho tiêu xài, mà cũng k xài j hoang phí nên em ấy cũng hay khoe giờ tiền trong tài khoản dư mười mấy triệu. Nhưng mình k nói chuyện đó, vì có góp mình cũng k nhận, ba mẹ đã lo cho mình từ đó tới giờ, giờ mình phải có bổn phận lo lại cho em, nhưng tới mức bữa nào đi học thì tự ăn sáng, còn bữa nào ở nhà, mình bảo đi mua đồ ăn sáng về 2ce ăn, là anh chàng lấy tiền chợ đi mua đồ ăn sáng (tiền mình để sẳn trên bàn để đi mua đồ lặt vặt). Đi siêu thị mua những thứ đồ dùng cá nhân như dao cạo râu, lăn nách, gội đầu cũng để chị trả nốt.
Gần đây, cậu chàng có cái nịt mới nhưng k vừa bụng, mà lại thích cái nịt của anh rể mặc dù đã cũ, mình bảo thì đổi với ảnh đi. Đổi xong, em í vừa nói vừa cười: đổi đồ cũ lấy đồ mới k bù j à? Chồng mình thấy cái nịt cũng đã cũ nên cũng thấy tội, kêu mang đỡ đi rồi bữa sau nói mình đi mua cái mới cho em ấy. Hôm sau, mình đưa em ấy tiền, bảo: giờ c cũng thất nghiệp, tính ra anh rể 1 mình đi làm nuôi cả 2 chị em, có cái nịt tính toán với ảnh làm chi, bữa sau ảnh có hỏi mua nịt chưa thì bảo em tự mua cũng đc. Thế là anh chàng cũng ờ ờ dạ dạ rồi cầm tiền vô tư, kêu em cũng lười lắm, k bik khi nào mới mua (mà tiền mình đưa thì vẫn cầm). Cũng may là chồng mình cũng hiền lành và tốt tính, k nghĩ gì nhiều, thấy em mình ngoan ngoãn nên cũng thương lắm. Mình đi làm thì k sao, giờ mình ở nhà nên ngại với chồng, cứ thấy anh tính chuyện tiền này để làm j, làm j mà thấy thương chồng quá, muốn mua đt mới mà còn tiếc tiền k dám mua, kêu để dành tiền nuôi con. Ba mẹ cũng sợ 2ce tiết kiệm nên thỉnh thoảng cũng cho mình tiền. Nhưng cái mình muốn là ý thức trách nhiệm của cậu em trai, chứ k phải là tiền. Nên giờ k biết góp ý cho em ấy thế nào?