Mình muốn tâm sự 1 câu chuyện riêng của mình chỉ mong nhận đc lời khuyên .


Vừa tròn 18t mình gặp đc anh ấy wa game cùng với bạn bè cấp 2 3 của ảnh .anh ấy tên Tâm lớn hơn mình 1 tuổi và tiếp xúc với xã hội rất sớm do nghỉ học lúc lớp 10 và ăn chơi rất nhiều lúc mẹ anh ấy mất . Lúc đầu 2 đứa cũng chả để tâm j đến nhau cho đến khi cả đám đang chơi game và alo cho nhau thì ảnh nghe đc giọng mình và thích bắt đầu tìm mọi cách cua mình từ đó. do cơ sở trường mình nằm tuốt tận quận 3 mình thì trong tân phú mình cũg ko biết đường mà đi người thì ko còn bạc lẻ để đi xe nên lên group chat của nhóm game than. Bạn ảnh liền kêu để Tâm nó chở Ngọc đi học cho nè, mình thì ngại mà ảnh thì cứ ừ để Tâm chở cho. Do ảnh ở quận 2 cũg ko biết đường sang đây nên lọ mọ 2h sáng đã có mặt ở điểm hẹn đón ngồi vật vờ tới 6h mình mới ra.cũg cảm động lắm đưa đón đàng hoàng đc 1 tháng mình cũg dần thích r ngày 28/1 mình quen nhau, anh ấy khoe mình vs mọi ng, gia đình, anh em, bạn bè, thầy. Ảnh bỏ cả game để dành thời gian đi làm để có tiền đi chơi với mình.anh ấy khen mình giống mẹ anh ấy. Nhìn mình làm anh ấy nhớ mẹ r ôm mình rất nhiều. Gia cảnh anh ấy cũng khó khăn lắm chỉ còn ba vs bà cực lực nuôi dạy 2 đứa em nhỏ của anh ấy nữa. Nên mình cũg thấy thương r mềm lòng đi từ dạo đó. Cả 2 nhà chúng mình đều biết 2 đứa đag quen nhau và vô cùng ủng hộ. Anh ấy hứa khi mình học xong đại học ảnh sẽ đón mình về. Nhưng mọi chuyện đã khác đi khi anh ấy mê game với những người bạn mới qua mạng, anh ấy bỏ việc ở tiệm salon để tham gia 1 giải game .từ đó anh ấy rất hay la mình. Vì do 2 đứa quen cũg khá xa nên chả tiện gặp nhau nhiều nên mình chỉ muốn nhắn tin hoặc alo cho nhau thôi cũg đủ r. Nhưng mỗi lần nhắn là mỗi lần nhận đc 1 câu mắng mỏ "đang chơi đừng có nhắn" việc đó cứ kéo dài suốt 1 tháng mình công nhận lúc đó mình cam chịu giỏi thật. Game thì tất nhiên cũg có gái chứ mình lo chứ nhưng miệng ảnh cứ nói "anh chơi chứ bộ anh thích nó ha " thế r ngày kia mình nhận đc tin ".Ngọc à mình chia tay đi, anh ko nuôi nổi em, em ko thể sống vs 1 thằg sống nay chết mai, chuyện gia đình làm anh nản lắm anh chả muốn quen ai cả " . Mình cũng nghĩ chắc do áp lực gia đình này kia nên anh ấy bị tâm lí nên chỉ nhắn lại "em biết anh thương em nên anh mới làm z đúng ko, ko sao khi nào ổn định lại bình tĩnh mọi việc anh về với em nha " r ngủ 1 giấc tới sáng thì nhận được tin trời đánh "anh có bồ r" . Bao nhiêu hi vọng cho tương lai của mình đổ sập. Mình hạ mình nài anh ấy vì anh ấy vs mình đã ăn nằm vs nhau nhưng anh ấy vẫn đẩy mình ra quát mày tao với mình, tổn thương lắm chỉ mới tuần trước ảnh còn gọi điện hẹn tuần này gặp nhớ làm đồ ăn cho anh nữa mà sao chỉ trong 1 tuần anh thay lòng vs em nhanh đến vậy. Anh nói anh sợ quen xa nhưng mà quen 1 con định cư tít bên Nhật bỏ lại mình. 1 đứa mà khi anh ko còn tiền thì sẵn sàng bắt xe lần tốn 88k để bay sang anh đã z còn ôm theo 1 mớ đồ ăn, sữa phòng anh đói, anh than bệnh mình cũg chả ngại bay thẳg qua bên đó tâm sự mọi điều khi anh gây gổ vs ba anh . 1 đứa mà gia đình anh, bạn bè anh, những đứa em anh tin tưởng và yêu thương ủng hộ hết mực lại ko bằng 1 người xuất hiện chỉ trong 1 tháng chơi game tán tỉnh anh. Tuổi 18 của em tưởng chừng như đẹp đẽ lắm h phải thức dậy trong sự đau khổ, thứ quan trọng nhất của người con gái ko còn, tim thì quặn từng cơn, mất đi người mà em yêu thương nhất. H em lại phải ngắm nhìn anh thốt ra lời yêu thương vs 1 người con gái khác mà ko phải là em. Vì tính mình rất lụy tình khi thương là thương hết lòng vì thế đây là cuộc tình thứ 2 trong cuộc đời mình, cuộc tình mà mình hi vọng nhất. H chỉ còn một mình, cái thân ko còn trinh tiết này ai sẽ chấp nhận . Mình sầu lắm biết là còn rất nhiều người ko ng này thì ng khác nhưng liệu ai sẽ chấp nhận đứa ko còn j này, nếu chấp nhận thì liệu có lại làm mình tổn thương thêm lần nữa ko. Ai đó hãy tâm sự vs mình vs mình buồm lắm ko sao quên đc dù đã đâm đầu vào mọi việc để cố quên đi