Nhiều lúc nghĩ thương bố mẹ mà nhiều lúc cũng giận lắm!


Từ Bắc vào Nam do sa cơ lỡ vận công ty ở Hải Phòng bị phá sản,vào Sài Gòn mong tìm 1 công việc rồi dần dần gây dựng lại. Vừa mới nhận quyết định làm cho aprotrain, ngay tối đó chuyển nhà từ Suối Tiên lên để đi làm cho tiện, đi qua Chi Lai quận 2 bị giật mất cái balô trong đó chứa toàn bộ tài sản quí giá. vừa chạy xe vừa khóc lóc, tay chân run rẩy, tấp xe vào lề đường đc, như 1 kẻ chết đuối nghĩ ngay tới gia đình mình mong đó là cái cọc...tôi móc điện thoại cùi bắp ra gọi về cho mẹ, mẹ nghe máy:


- Alô


- Mẹ ơi!.....(cry...cry... nấc nghẹn)


- Sao, sao vậy con?


- Mẹ ơi con bị giật mất ba lô rồi, mất hết rồi, laptop, ipad, máy chụp hình, điện thoại sony, với 32 triệu mất hết luôn rồi...


- Ôi giời ơi, sao mà đi đâu mà đi xa thế, sao tiền nong mà bỏ trong balô ko bỏ trong ví? sao không để cẩn thận?....


- Mẹ cần con hay mẹ cần tiền? Sao mẹ kông hỏi con có sao không? sao mẹ ko nghĩ cho con?...(cry, cry, cry...)


Mẹ tôi lặng yên ko nói gì cả 1 lúc lâu, tôi biết mẹ đã hiểu và tôi nghĩ đêm đó mẹ đã khóc và mẹ không ngủ...