Bế tắc & tuyệt vọng thật sự.Làm ăn thua lỗ liên tiếp trong 2 năm dịch dã.Còn đc chút vốn và vay mượn thêm gia đình.Đầu năm mình có nghe theo thằng b thân đi buôn kit test cùng nó.Khách đông ,lúc sốt k có mà bán.Nóng vội ôm hàng,mình có báo nó đặt 1 số lượng lớn.Đúng là đồng tiền làm mù con mắt.Mình & nó nhận tiền cọc của khách sau đó cọc đầu bên kia đánh hàng về.Mình có nhận của khách tổng là 863tr đồng.Vốn mình bỏ ra với nó là gần 700tr. Vì làm ăn chung lâu rồi nên cũng tin tưởng nhau.Giao hết cho nó ,nó phụ trách việc đặt hàng bên kia.Cũng trình mình hoá đơn & hợp đồng rõ ràng.Hàng đặt 10-15 ngày mới có.Mình cũng biết lịch thường làm nên cũng k check nhiều trong thời gian đó & mình cũng hẹn khách như vậy.Đến ngày thứ 10 mình gọi điện nhắn tin cho nó thì vẫn bình thường.
Đến ngày thứ 13 thì gọi cho nó k được, mình sốt ruột chạy qua nhà nó thì được biết nó đã rời đi 10 ngày rồi.Mình chắc chắn có chuyện k lành rồi.Tìm mọi cách liên lạc nhưng k được.Thế là mới nhốn nháo lên nhóm buôn trên zalo hỏi.Trên đó cũng nhiều người cọc cho nó.Tổng số tiền khoảng 3,5 tỉ đồng.Còn ở ngoài nữa chắc cũng nhiều.tiền của mình + với tiền mình nhận khách là gần 1,6 tỉ đồng.Đến ngày thứ 15 đêm nó có nhắn cho mình 1 tin " t xin lỗi vì đã làm thế này ,nhưng t k còn cách nào khác.M ở nhà tự lo liệu giúp t, t mang ơn m" .Bầu trời sụp đổ sau tin nhắn,mình mất bình tĩnh cứ đi ra đi vào.Trời sáng mà k thể nhắm mắt ngủ 1 chút nào.Vừa mới thua lỗ làm ăn 2 năm liền,giờ lại dính phải quả này.Tệ nhất là còn tiền cọc của khách k biết lấy đâu ra để mà bù vào.
Ngày thứ 16 khách k nhận đc hàng bắt đầu nhắn tin gọi hỏi dồn dập & bắt trả tiền cọc.K còn cách nào mình cũng kể hết sự tình với khách nhưng có người hiểu thì cho vài ngày để giải quyết,có người họ k thèm hiểu họ bắt ép này nọ.Thật sự là rất áp lực.Mình có nhờ tham vấn của các cơ quan pháp luật.Nhưng tóm lại việv trình báo cứ trình báo, còn việc hoàn tiền cho khách vẫn phải hoàn.2 vế nó khác hẳn nhau.Chán nản quá k xoay sở nổi đành nhờ 2 bên gia đình.Nhưng nhà bần nông, mà vừa mượn tiền 2 bên xong thì lại bị vỡ chuyện.Bố mẹ thì già rồi k có ,gom góp đi vay đc 50tr mà sót xa.Nhơg bạn bè mỗi người đc vài triệu cũng k thấm vào đâu.Mà cái tội chiếm đoạt tài sản với số tiền đó cũng 15-20 năm.Bên mình thì đang còn con nhỏ.
Đời thật lắm trái ngang,xoay sở mãi cũng trả đc mỗi ng 1 ít có ng họ biết họ cũng thông cảm cho k làm j ồn ào.
3 tháng rồi ,giờ có người họ đang muốn kiện mình ra toà vì vẫn chưa giải quyết đc cho họ.nghĩ vì con mà nhẫn nhục cầu xin họ nhưng cũng k đc.Giờ họ kiên quyết như vậy,đâm đơn ra toà.Thật sự là k còn phải biết làm thế nào, cs này sao bất công quá ông trời ơi.Đêm về nhìn con ,nhớ về ba mẹ mà cảm thấy day dứt k nguôi.
Liệu ở đời này còn có người tin nhau & tốt bụng thực sự k.Nếu có ai đó xin hãy giúp mình 1 lần.Số tiền 100tr k phải nhỏ nhưng cũng k phải lớn lắm.Trong cái lúc khó khăn của ai đó thì nó lại thực sự rất cần,rất giá trị.
Có lẽ phải bán mình,bán sức lao động mình cũng cam lòng.Ai đó...nếu ai đó có thể giúp mình lúc này.Vì con ,vì gia đình mình xin nguyện bằng lòng tất cả yêu cầu.
Cảm ơn tất cả mọi người đã lắng nghe.Mong nhận đc 1 phép màu nào đó còn tồn tại trong cuộc đời này.