phải làm sao mới vừa lòng anh đây, bố của con em....
bây giờ em đang rơi vào hoàn cảnh hết sức bi đát các mẹ ạ, cuộc hôn nhân của em bắt đầu dạn nứt kể từ ngày em sinh kuti, 1 tháng sau khi sinh thì bố kiti mất việc làm... ah mà trước đây hai vc em cũng đc coi là thu nhập trung bình khá ( có của ăn của để) ,sinh xong em về ở với ông bà nội ngoại gần 2 tháng nên cũng chưa có khó khăn j về kinh tế, tuy nhiên bố nó ít về thăm, ít gọi đt... nên em cũng thấy bực bội, khó chịu. rạn nứt lại thêm rạn nứt khi về tp sinh sống với đồng lương thai sản của em, chồng thì chưa đi làm đã thế lại không bao giờ trông con giúp vợ, không đỡ đần vợ đc mấy vc nhà. mà em cứ nói đến chuyện việc làm thì lại bảo là từ từ... bình thường thì nhã nhặn vui vẻ ai cũng bảo chiều v lắm đây, mà cũng có lúc cũng chiều lắm thật. ( bố mẹ c em cũng chiều em lắm, còn hỗ trợ vc em về kte nữa)
em cũng hay nóng tính, ví dụ như có cả ông bà nội em vẫn gọi anh í dậy, vẫn làu bàu là bố k chịu trông con ... các tật xấu làu bàu đc là làu bàu hết. hôm nay có chuyện thế này
em ốm, k chợ búa được, chồng em mua đồ ăn không biết chọn với lại ngủ nướng thì làm j còn đồ ngon. em gọi đt nhờ bà thím nhà gần chợ mua thức ăn sẵn để ở nhà thms, lúc nào chồng dậy thì sẽ đến lấy đồ ăn về, thế mà ông í nghe thấy vậy đã xửng cồ lên bảo " đúng lÀ cái loại không biết nghĩ, mày k coi tao ra j, không coi bố tao ra j" em cũng bó tay k biết nói j luôn
các mẹ cho em lời khuyên và phân tích jup em xem trường hợp này ai đúng ai sai với ạ. em cảm ơn !