tôi rất thèm viết,rất thích viết và nhưng thật sự không có thời gian để viết.1 ngày bắt đầu,3 đứa con từ 2 tới 8 tuỏi,và công việc gia đình......nhưng hom nay,buồn quá...


20 tuổi tôi lấy chồng và tốt nghiệp cao đẳng,tôi cũng như bao bạn trẻ khác,nhìn và cảm cuộc sống với 1 màu cố hữu và tẻ nhat_màu hồng ạ.chồng tôi hẹn sinh con xong,con cứng cáp thì sẽ cho tôi đi làm,nhưng cuỗi cùng lời hẹn ấy trôi vào quên lãng bởi vô vàn lí do khác,nhưng lí do cơ bản nhất vãn là tiếc tiền xin việc cho vợ,và bố mẹ đẻ tôi thì rất nghèo,ông bà bỏ nhau nên tôi cũng không muốn quay về trông chờ vào gia đình mình.dù gia đình tôi cũng k hề bỏ rơi tôi.


2 năm sau,tôi nhỡ kế hoạch,phần vì sợ đau k dám bỏ,phần vì tôi nghĩ mình k đc đi làm ,k thể đi làm vậy là tôi lại sinh,,4 năm sau lại 1 nhóc nữa,2 gái,1 trai.cs tưởng vậy là bình yên hạnh phúc. nhưng có lẽ rận nhà nào nuôi nhà ấy biết,chăn nhà nào nhà đấy đắp.bản thân tôi là mơ ước của rất nhiều cô gái,xinh đẹp,lấy chồng giàu có,chồng già và chiều.nhưng có lẽ đó là nơi tôi ngập chìm trong bi kịch,bi kịch bởi chính vòng luẩn quẩn do mình gây nên,tạo ra.tôi vẫn luôn tự nhủ mình ngu thì phải chịu.


chuyện thì rất dài,nhưng có lẽ tôi nên nói ngắn gọn thôi nhỉ,không các bạn sẽ chán khi đọc bài của tôi mất.ku con thứ 3 nhà tôi bị chậm phát triển tâm thần vận động,con chậm về mọi mặt nên giờ con 2 tuổi tôi vẫn k thể rời con ra chút nào,đi chưa vững.mẹ đẻ toi mắc chứng rối loạn tâm thần nói năng khôn dại lẫn lộn k tự chủ đc và cũng k theo lối tư duy của 1 người bình thường,tôi phải bán nhà đất của mẹ dồn hết tiền của bà vào để thu xếp cho bà chỗ ở mới bằng chính tiền của bà,mẹ tôi cũng có lương hưu,1 tháng đc 5 triệu nên về kinh tế cho bà tôi k hề phải cho hay chu cấp gì hết.trái lại bà còn tiết kiệm được.nhưng........


2 vợ chồng bắt đầu làm nhà cho bà cách đây chừng 1 tháng.và chừng đó thời gian chồng tôi đêm ngày suy tính tiền nong,sao tiền nhà tôi tiêu nhanh thế,sao.......trong khi tiền của mẹ tôi 2 năm rõ mười ra như thế,tiền nhà tôi k hề đụng đến 1 cắc,bản thân tôi sống phụ thuộc vào chồng nên chi tiêu cũng rất khổ sở chứ chả dư giả gì để thậm thụt dấm duí cho mẹ,mẹ tôi cũng có lương có tiền chứ k phải k ,thế mà chồng tôi nói thế này"mày bảo con mẹ mày,tao không bao giờ chi 1 đồng nào ra hết ,tiền tao còn phải nuôi con tao.."trong khi mẹ tôi làm nhà chưa đụng đến 1 đồng 1 cắc nào tiền của chồng tôi hết.làm xong nhà có lẽ bà cũng âm 2 chục triệu,thì chồng tôi thống nhất cho bà trả dần bằng lương,tôi cũng có ý định vay cho bà nhưng chồng tôi k đồng ý,bởi tôi k thích phiền hà tới ai.nhưng giờ tôi cũng đã vay tiền cho bà vì quá mệt mỏi. k chỉ có thế,tôi nói bà điên dại,chấp làm gì,thì chồng tôi nói "mẹ mày điên mà có khi còn ăn được tiền của thiên hạ???????????????????"rồi chiều mày bảo mẹ mày cút khỏi đất nhà tao,tao cắt điện,cắt nước.(vì mẹ tôi đang ở nhờ kho nhà tôi trong khi chờ nhà bà hoàn thiện)mọi người thấy có nghe nổi k,bao nhiêu năm tôi làm và đóng góp theo kiểu lặng thầm ,ma k hay,quỷ k biết,con bé tôi thuê người trong con để làm ,chồng tôi lái xe thì tôi ở nhà trông nom kho bãi mùa màng,nhưng k ai biết,ai cũng bảo tôi vô dụng,lười,k chịu làm gì,bản thân chồng tôi tính cách y như đàn bà,tôi quét nhà thì sẽ đi quét lại,suốt ngày bới rơm rác trong nhà để chửi rủa tôi,chỉ biết chửi vợ và không hề giúp đỡ.sang dậy tôi phục vụ cho bằng đấy con người,vậy mà tới giờ chưa đưa con đi lớp được chồng tôi k hề giúp tôi,chỉ ngồi xỉa răng cho xuôi bữa và bảo con" hôm nay con được nghỉ học à,hay thôi đi gì nữa con." nói thế để các bạn dễ hiểu.


hôm nay,sau khi chửi rủa chán chê,và tôi cũng bức xúc nói lại,chồng tôi đã đấm tôi chục cái vào đầu.thú thực cuộc sống hôn nhân vốn dĩ đã mệt mỏi cả 1 quá trình dài rồi,chửi và đánh cũng liên tục rồi nên tôi thấy cũng bình thường thôi.nhưng quả thực tôi nản.nhớ lại hình ảnh mẹ mình ngơ ngác bệnh tật rối rít xin lỗi nó,chắp tay xin nó,tôi như thắt gan lại,mẹ tôi đã làm gì,mẹ tôi có lỗi gì để ra cơ sự này.trước giờ với gia đình nó,với bạn bè nó ,nó rất xông xênh thoải mái,thích là mua,muốn là chi,mà giờ mẹ tôi nó so đo vô lí. khốn nạn.mẹ tôi chỉ nói thế này'anh đưa tôi đi tìm thợ khác cho nó làm,chứ đội này nó nghỉ suốt,tiền tôi đưa cho con g... 2trawm triệu rồi đấy" thế là nó vơ vào,nó bảo mẹ tôi bảo nó ăn bớt tiền của bà,bảo nó còn phải bỏ tiền nhà ra để lo cho bà.....????????????thực sự tôi biết nghe mẹ mình nói rất khó chịu,bản thân tôi là con còn thấy muốn khùng,và bà đưa cho tôi chỉ 170tr thôi,nhưng có cần thiết phải bới 1 câu nói của 1 người điên ra k nhỉ,có cần xúc phạm cùng cực 1 người mà cuộc đời k còn gì để mất như mẹ tôi k,nó cho rằng mẹ tôi sẽ đi rêu rao như thế khắp nơi và nó sẽ xấu mặt.trong khi nhìn mẹ tôi k ai bảo bà bình thường. phải thế nào với tôi bây giờ,xin mọi người 1 lời khuyên.tôi sống li thân đc k ?mỗi người 1 phòng,cho con cái đc trọn ven.bỏ nhau thì thương con??????????