Em tập viết truyện , mong các mẹ ủng hộ



Truyện ngắn : Nửa đêm ngoài phố . Tên gọi khác : Trò chuyện cùng Trần Anh Vĩnh .


Tác Giả : Nguyễn Phạm Bảo Nguyên . fb/changtrai111


Phần 1 : Tản Mạn Về Cuộc Đời .




Lời tựa :



Tại một quán cafe vỉa hè trên đường Trần Quang Khải , tôi gặp cùng Trần Anh Vĩnh sau 4 năm xa cách .


Vĩnh là một người anh tinh thần của tôi . Anh ta là người Việt gốc Thụy Điển ; sinh năm 1989 ; là con cả trong một gia đình có bề dày vững chắc về mặt tài chính . Bố mẹ anh thường xuyên vắng nhà vì công việc nên anh sống cùng đứa em gái tại căn hộ thuộc Xóm Củi , Quận 8 , Thành Phố Hồ Chí Minh .



Khoảng thời gian anh em tôi xa cách đã gần 4 năm . Vào lúc này , khi trò chuyện tôi , gương mặt của anh Vĩnh tuy hơi hốc hác... nhưng anh vẫn giữ được tác phong lôi cuốn rất thành thị : Anh để tóc pompadour* ; mặc chiếc áo sơ mi kẻ sọc dọc cùng chiếc quần jean màu đen bạc ; mang đôi giày lười loại hàng hiệu đắt tiền .



Anh Vĩnh vừa mới đặt chân về lại Sài Gòn sau một khoảng thời gian thụ án dài đăng đẳng ở trại giam Thủ Đức vì tội cố ý gây thương tích . Trong lần hội ngộ này , anh tản mạn với tôi về một số chuyện đời . Xen kẽ vào đó thì anh tâm sự cho tôi nghe về những nỗi niềm èo uột của bản thân khi bị sa vào chốn giam cầm ; cuộc sống đọa đày nơi lãnh địa tù mọi với sự cai trị của những khuôn mặt ác ôn .



Được sự đồng ý của anh Vĩnh , tôi xin phép được trình bày câu chuyện đến bạn đọc . Tôi hi vọng rằng văn chương của tôi sẽ dẫn dắt các bạn vào những cung bậc xúc cảm , những diễn biến mà anh đã tỉ mỉ kể riêng cho tôi . Tôi xin đặt tên câu chuyện , hay nói đúng hơn thì cuộc phỏng vấn này là : "Nửa Đêm Ngoài Phố" cho đúng với khung cảnh mà tôi và Vĩnh cùng hàn huyên .



Truyện này có chứa đựng những nội dung không lành mạnh... nên tôi hi vọng các bạn nên cân nhắc trước khi đọc .


*


*


*


*


*


*


*


*


*


*


*


*


*


*


*


*


*


*


*


*


*


*


*


*


*


*


*


*


*


*


*


*


*


*


Truyện ngắn : Nửa Đêm Ngoài Phố .


Phần 1 : Tản Mạn Về Cuộc Đời .



*


*


*


*


*


Tôi bấm vào điện thoại , chọn chế độ ghi âm , sau đó đặt điện thoại lên mặt bàn . Cô nhân viên phục vụ bưng từ trong quán ra hai ly cafe . Tôi là người hảo ngọt nên tôi gọi một ly cafe sữa đá , cho nhiều sữa . Tôi lặng nhìn anh Vĩnh đang ngồi đối diện thì thấy anh uống cafe đen . Tôi nghĩ ly cafe của anh chắc sẽ rất đắng , bởi người pha chế không bỏ đường và cho rất ít đá . Thấy hơi là lạ nên tôi hỏi :



- Anh thích uống cafe kiểu chay như vậy à ?



Vĩnh cầm muỗng khuấy nhè nhẹ ly cafe và đáp :



- Ừ . Anh thích thưởng thức vị đắng .



Tôi nêu ý đối lập :



- Em thì thích vị ngọt .



Vĩnh cười nhạt rồi đáp bằng giọng hiền hòa :



- Ừ . Uống cho ngọt , vì cuộc đời nhiều cay đắng . Mà cẩn thận... coi chừng bị đái đường đó nha mày !



Tôi nhún vai cười khẩy sau câu nói của anh . Tôi nhấp môi ly cafe rồi nhập đề :



- Anh kể cho em nghe về khoảng thời gian anh vào trại được không ? Thú thực với anh là em đang cần cảm hứng để viết lách , mà tìm hoài không có .



Vĩnh nhếp mép hỏi ngược :



- Mày tính làm phóng viên hay nhà văn vậy ?



Tôi lắc đầu cười :



- Văn vẻ , báo bếu gì đâu anh... Em viết chơi cho vui đó mà !



Vĩnh đáp :



- Văn chương là một sòng bài lớn , không phải là ổ một chứa bạc . Mày hiểu ý tao không ?



Tôi tròn mắt nhìn Vĩnh vì không ngờ anh cũng am hiểu đến câu tuyên bố ít người biết của ông Trần Huy Liệu . Tôi đáp :



- Hiểu chứ anh ! Anh đừng quên rằng em là học sinh giỏi trong suốt thời kỳ học vấn nha .



Vĩnh cười ha hả rồi hỏi :



- Mày học giỏi vậy tại sao mày không học đại học ?



Tôi rút điếu thuốc đặt lên môi và đáp :



- Tiến thoái lưỡng nan . Thà dùng khoảng thời gian 4 năm đó để đi học một cái nghề , hoặc là học một thứ ngôn ngữ nào đó v.v... thì may ra tương lai còn bền chắc hơn những người tốt nghiệp đại học !



Vĩnh hỏi dò :



- Mày có biết Việt Nam là một đất nước rất chú trọng về mặt hình thức không vậy ?



Tôi hiểu anh sẽ nói gì tiếp theo nhưng vẫn ngờ vực hỏi :



- Anh giải thích rõ hơn được không ?



Vĩnh nốc một hớp cafe rồi nêu ra luận cứ , thỉnh thoảng nhấn mạnh vài câu :



- Giả sử như anh là một nhà tuyển dụng , mày ôm đơn xin việc tới để anh phỏng vấn . Anh chưa cần biết là thực lực của mày cao siêu đến đâu... nhưng khi anh cầm bộ đơn xin việc lên để xem xét , thấy ở trong chứa đầy đủ giấy tờ xác minh rõ ràng về lý lịch của mày , cộng thêm giấy tờ xác nhận bằng cấp hay văn bằng đại học gì đó ,... thì chắc chắn là mày ăn điểm trong mắt anh ! Văn bằng đại học tuy chưa có thể minh bạch về thực lực , nhưng nó giải thích thỏa đáng về trình độ học thức của mày . Mà vấn đề học thức thì rất quan trọng đối với xã hội Việt Nam . Ví dụ như một thằng thất học và một thằng giáo sư cùng nêu ra một luận điểm để lí giải chung về một vụ việc... câu mà thằng thất học nói ra có thể gây cho người nghe cái cảm giác ngờ vực , nhưng thằng giáo sư phát biểu thì sẽ tạo mọi người sự an tâm và khiến họ tin sái cổ... cần biết điều đó đúng hay sai ! - Vĩnh rút điếu thuốc mồi lên rồi đề cập tiếp :



- Bấy nhiêu đó thôi thì cũng đủ nhận thấy rằng hình thức đối với dân Việt quan trọng đến mức nào . Sống ở Việt Nam thì đừng mang suy nghĩ rằng : Học giỏi , giàu có , hoặc những làm việc mang ý nghĩa lớn lao thì sẽ được người khác khen ngợi... Sẽ chẳng có ai quan tâm đến những điều tốt đẹp mà mày tạo ra , người đời chỉ chú ý đến những việc làm tiêu cực hoặc lầm lỗi của mày để họ dựa vào đó mà chống đối . Cho nên , ai cũng cần phải có kiến thức trong đầu , có chữ nghĩa trong họng , có bằng cấp trong tay ,... để dễ dàng ứng phó với cuộc đời . - rồi Vĩnh dịu giọng nói :



- Anh chỉ nhắc bâng quơ về tâm lý của xã hội cho mày nghe vậy thôi ! Anh tiếp xúc với mày cũng đã lâu , anh tin là mày không ngớ ngẩn đến mức chưa từng suy nghĩ tới những điều anh vừa nói . Chắc là mày đang có chủ trương gì trong đầu , cho nên mày mới không theo hết đại học đúng không ?



Tôi gượng cười đáp :



- Chỉ có anh hiểu em...



Tôi giơ tay nhìn đồng hồ thì thấy đã gần 12h khuya . Tôi cảm thấy hơi mệt mỏi nên che miệng ngáp vặt , sau rồi mồi điếu thuốc lên hút cho hạ cơn buồn ngủ . Vĩnh ngồi ngửa người , miệng hát vu vơ theo giai điệu đang văng vẳng đến từ xa : " My hearts a stereo, it beats for you so listen close . Hear my thoughts in every note, oh oh . Make me your radio, turn me up when you feel low . This melody was meant for you, so sing a long to my stereo..." Rồi anh hỏi tôi :



- Mày biết ca khúc này tên gì không ?



- Stereo Hearts của Maroon 5 và Gym Class Heroes . - nét mặt tôi hơi mệt mỏi .



Vĩnh lơ đãng nói :



- Giọng thằng Maroon 5 này hay nhỉ ?



Tôi đáp bằng giọng hơi khó chịu :



- Maroon 5 là tên của ban nhạc , giọng hát mà anh nghe là của Adam Levine . Gym Class Heroes cũng là tên của một ban nhạc , người đọc rap là Travie McCoy . Em muốn anh kể chuyện 4 năm trước cho em nghe mà anh cứ lãng đãng đi đâu không à ! Bây giờ anh có kể hay không ?



Vĩnh tặc lưỡi trả lời :



- Kể ra thì dài dòng lắm mày ơi...



Tôi cố nài nỉ :



- Dài dòng thì anh kể vắn tắt thôi cũng được !




****


Kết thúc phần 1 .



Bài hát được nhắc đến : Stereo Hearts ---->https://www.youtube.com/watch?v=T3E9Wjbq44E



Chú Thích :



* Pompadour là kiểu tóc linh hoạt . Đây là thể loại tóc nuôi dài mái và phần đỉnh đầu , hai bên mai cắt sát tạo sự phân cách rất rõ rệt . Miley Cyrus đã để kiểu tóc này trong video Wrecking Ball . Những siêu sao khác như : Pink , Bruno Mars , Justin Beiber , Adam Levine , Demi Lovato , Zayn Malik của One Direction ,... cũng rất ưa chuộng kiểu tóc này .



Phần 2 : Nguyên nhân Vĩnh xộ khám . ( Coming Soon )