Định bụng là sẽ ngủ 1 giấc đến trưa cho thỏa cơn thèm những ngày vừa qua vật vã dậy sớm... nhưng 6h tự nhiên lại tỉnh ngủ rồi loay hoay ko ngủ dc...nhớ đồng nghiệp..nhớ cty..Mò lên fb để viết 1 cái gì đấy cho mọi người thì cái con 3G chết tiệt yếu quá ko vào nổi....thôi thì cố gắng nhắm mắt đếm cừu ngủ tiếp ...9h lại tỉnh...lấy điện thoại gọi cho chàng người yêu cũng mới mất việc cách đây 2 tuần:
- Đang làm gì đấy?
- Anh đang đọc sách
- Đọc sách ít thôi dành thời gian cho việc tìm việc đi...đã nộp thêm ở đâu chưa
- Thế công việc của e thế nào?
- thế nào là thế nào...vừa mới thất nghiệp ngày đầu tiên
- thế e đã nộp ở đâu chưa?
- Chưa
- A thấy e cứ nhắc anh cviệc nhưng e cũng có làm đâu....
Gì thế ???!!!đồ tiểu nhân dám so sánh 1 người mất việc 1 ngày với người mất việc 2 tuần àh...
- bla bla...
-bla bla bla..
- bla bla bla bla...
Cãi nhau 1 trận ...hừ..cuối cùng thì kẻ tiểu nhân kia cũng phải xin lỗi mình....
Khó khăn sẽ khiến nồng độ ức chế bức xúc trong máu tăng thêm...cho nên lại phải cãi nhau ...ôi cái cuộc sống nó chả giống như cuộc đời ...mà người yêu thì lắm lúc cứ như sống trên trời ý ..bực cả mình...thất nghiệp nhe răng ra mà chẳng chịu tìm việc cứ suốt ngày ngồi đọc sách...sách...sách...mà sách gì?...sách làm giàu, sách thành công với sách tài giỏi...haizzz
đã thế 2 đứa còn định tháng 9 này cưới chứ...phải làm sao bây giờ