Sáng Chủ Nhật, bình minh lúc 8h, em trai đã đi trực từ đời nào và máy giặt đang quay mẻ thứ hai --> yêu em trai lắm ^^


Một tiếng sau, ra khỏi nhà trong bộ dạng xinh đẹp duyên dáng (như mọi khi :D :D) --> đi xem mặt :Laughing:


Thằng bạn quí hóa sắp xếp giới thiệu cho một "eng", haizz, trước khi giới thiệu nó còn bắt cam kết là ko được đi học tiến sĩ, không đi nước ngoài, nói chung chỉ được ở nhà... đẻ :Laughing::Laughing::Laughing:


Đến điểm hẹn, nàng bước vào, chàng nhìn nàng ko chớp, nàng nhìn chàng... chớp... chớp... chớp, còn thằng bạn thì nhăn răng nhìn cả chàng lẫn nàng :Laughing::Laughing::Laughing:


Haizz... cái trò giới thiệu lúc nào cũng thế... cười hihi, hihi... câu chuyện chẳng đâu vào đâu cả :Straightf::Straightf::Straightf:


Hơn một tiếng sau, nàng, chàng và thằng bạn thân chào tạm biệt :|


Nàng phi về nhà... và rang cơm ăn :D. Vừa ăn, vừa xem phim trên HBO và nghĩ bụng: "haizzz..... hút nhiều thuốc quá, hem thích,.. chắc là hem duyệt được rùi" :D


No nê, nàng đi ngủ, quần áo đã giặt xong nhưng chưa phơi, bát đĩa bẩn nhưng chưa rửa :D :D --> bê tha tạm thời :Straightf:


3h, tỉnh giấc nồng, nàng lại phi ra ngoài..... thấy bảo sốp ping là hình thức giup con người ta yêu đời mà, hí hí. Nàng chui vào một cửa hàng Made in Vietnam, chọn được 1 cái áo khoác cho em trai. Nhìn rất ổn nhưng phải nt hỏi ý kiến đã, "cu thích màu đỏ pha ghi xám ko, chị mua nhé"; "em mặc gì cũng được" --> mua lun (yêu em trai, dễ tính ^^)


Chiều nàng về nhà, mua 1 ít đồ ăn thức uống và lại... rang cơm ăn, xem phim RUN FAT BOY RUN trên HBO, bùn cười ra phết :D


Công việc cuối cùng trong ngày là rửa bát, và phơi quần áo... rồi ngắm lần nữa cái áo khoác mới mua... Hầy, càng nhìn càng hài lòng...


Ngó cái điện thoại.... Hem có tin nhắn... Haizz... thế có nghĩa là "eng" hôm trước dì giới thiệu cho bắt đầu ghét mềnh rồi... chắc là tại vì hôm qua rủ đi xem phim mềnh hem đi đây mà...


Haizzz..... Hình như tuần sau lại có lịch đi xem mặt nữa hay sao í :Laughing::Laughing::Laughing:


Thôi, chịu khó vậy, có bệnh thì phải vái tứ phương chứ biết làm sao :Laughing::Laughing::Laughing: