Dẫu biết cuộc đời có vô vàn sự bất ngờ, nhưng hy hữu như trường hợp của cô gái phát hiện bố mình là vua sau 14 năm thì đúng là hiếm gặp. Nói không ngoa, đây chính là câu chuyện cổ tích mà nhiều chị em phụ nữ vẫn thường đùa nhau lúc còn bé ‘ước gì mình là công chúa’.
Carla Brizuela-Perez, cô gái người gốc Philippines, sống với mẹ từ nhỏ. Năm 6 tuổi, họ di cư đến Mỹ nhưng phải mưu sinh trong điều kiện khó khăn, thiếu thốn. Càng lớn, Carla dần hiểu rằng gia đình mình không dư dả tiền bạc.
Xót hoàng hậu 5 lần mất con, vua nguyện thoái vị về bên vợ: Phụ nữ bản lĩnh ắt gặp chân tình
Ngày còn bé, Carla đã ý thức được việc mình không có bố, nên cô chẳng bao giờ mè nheo hay dò hỏi. Cho đến một ngày, giáo viên yêu cầu các học trò dẫn bố mẹ tới lớp. Carla đưa ra ‘đề xuất’ với mẹ và nhận được ngay câu trả lời: “Bố con không thể đến. Ông ấy rất bận rộn vì là một vị vua”. Carla tin mẹ, không hỏi thêm gì, cũng chưa đủ lớn để bận tâm về điều đó.
Carla bên mẹ (ảnh trái) và cuộc hội ngộ với bố (ảnh phải) (Hình:vice.com)
Là một y tá, mẹ Carla làm việc nhiều giờ, cố gắng tự mình nuôi con gái mà không cần dựa vào hình thức trợ cấp nào. Có lần, Carla nghĩ về bố và thầm nghĩ: Đây không phải cuộc sống của một công chúa. Nhưng Carla không muốn khơi lại câu chuyện cũ của mẹ.
Bởi từ những gì cô tìm hiểu được, chuyện 1 vị vua ở Malaysia và 1 y tá trẻ kết thúc bằng đứa con gái ngoài giá thú không hẳn là chuyện tình cổ tích. Sau đó, vào một đêm năm 1996, khi Carla khoảng 14 tuổi, hai mẹ con nhận đã được một cuộc gọi.
Người ở đầu dây bên kia là luật sư đại diện cho cha đẻ Carla - Quốc vương (Sultan) của bang Pahang, Malaysia. “Cha cháu muốn gặp cháu”, ông này nói. Vào lúc đó, Carla - cô gái phát hiện bố là vua mới tin là thật.
Vài tuần sau cuộc gọi đó, Carla gặp bố lần đầu tiên ở London (Anh). Họ cùng dùng bữa trưa tại một nhà hàng của khách sạn. Bố Carla đã 60 tuổi, lớn hơn cô tưởng tượng. Thế nhưng, Carla ấn tượng bởi những điểm tương đồng kỳ lạ giữa mình và bố.
“Bố cố gắng trò chuyện, hỏi về điều tôi quan tâm và những gì tôi muốn làm khi lớn lên. Thế nhưng tôi quá hồi hộp để có thể thổ lộ. Bầu không khí căng thẳng như ở cuộc họp kinh doanh hơn là cuộc hội ngộ giữa cha với cô con gái đã thất lạc từ lâu”, Carla kể.
Cuộc hội ngộ đầu tiên của Carla và bố ở London vào năm 1996 (Hình:vice.com)
Trong vài năm tiếp theo, Carla gặp cha thêm 2 lần nữa. Các cuộc gặp có không khí nghiêm nghị như bàn chuyện kinh doanh vẫn còn, và đều diễn ra ở nhà hàng của khách sạn. Hai cha con luôn chào hỏi với những nụ hôn trang trọng trên cả 2 má.
Sau đó, bố sẽ hỏi Carla những câu thông thường: “Con quan tâm đến điều gì?”, “Đi học thế nào?”, “Học đại học ra sao?”, “Nên chơi thử cái này ở London”, hoặc “Đi mua sắm đi”. “Tôi nói với bố rằng tôi muốn trở thành luật sư và ông ấy khen ngợi tôi vì điều đó.
Nhưng điều thực sự làm tôi thích thú là nhận xét bất ngờ rằng tôi trông giống con gái lớn của ông ấy. Điều đó khiến tôi hạnh phúc khi nghĩ rằng tôi có một người chị gái ở xa”, Carla nhớ lại. Mỗi khi gần kết thúc cuộc gặp gỡ, Carla luôn chào hỏi lấy lệ: “Khi nào bố con mình có thể gặp lại nhau?”. Thế nhưng, bố cô luôn thận trọng, không đưa ra bất kỳ lời hứa hay đề cập đến lần gặp cuối cùng.
Cô gái phát hiện bố là vua năm 14 tuổi cố gắng giữ liên lạc, nhưng không tiếp cận trực tiếp ông, mà thông qua vị luật sư - mối liên hệ duy nhất. Thế nhưng, cuộc gặp thứ 3 của Carla và bố vào năm 2003 là lần cuối cùng. Carla biết về sự ra đi của bố khi ai đó gửi cho cô một tin nhắn qua mạng xã hội: “Xin chia buồn, Carla”.
Gia đình đã kết hôn và có gia đình hạnh phúc (Hình:vice.com)
Cô tra cứu trên mạng và các bài báo đã xác nhận sự thật. “Tôi thực sự không biết mình cảm thấy thế nào. Tất nhiên, tôi có buồn. Dù ông ấy không phải người cha lý tưởng, tôi biết rằng tôi sẽ không ở đây nếu không nhờ ông ấy”, Carla nói.
Carla không còn cơ hội liên lạc với bố, và ông ấy cũng không thể gặp những đứa cháu của mình. Ông cũng không thể biết rằng Carla không chọn nghề luật sư, mà theo đuổi ngành công tác xã hội. Năm 2009, Carla đặt chân tới Kuantan - thủ phủ bang Pahang, nơi bố cô là Quốc vương. Cô gái phát hiện mình là con vua đã viết cho bố một lá thư và đưa tới cung điện để gửi.
“Tất nhiên tôi biết, là một đứa con ngoài giá thú của Quốc vương, tôi sẽ không bao giờ có thể vào được bên trong. Tôi chuyển lá thư cho người lính gác - người đã nhận với một chút tò mò. Có lẽ anh ta nghĩ rằng đó chỉ là thư của người hâm mộ dành cho người cai trị”, Carla nói. “Ngày đó tại Istana, tôi biết rằng mình đã tới gần nhất có thể với người đàn ông mà tôi gọi là bố”.
Theo Zing.vn