Vợ chồng chị Thu kết hôn đã 5 năm mà chưa có con. Lý do hiếm muộn là chồng chị bị teo tinh hoàn, không có tinh trùng. Sau nhiều năm chạy chữa, nhiều lần định bỏ cuộc, cuối cùng vợ chồng chị quyết định xin tinh trùng để thụ tinh trong ống nghiệm. Việc tưởng như chẳng có gì khó này lại khiến anh chị bao ngày mất ngủ. "Riêng chuyện mở miệng hỏi xin đã quá khó. Anh xã vì tự ti xấu hổ nên không muốn nhắc đến, còn mình thì càng ngại lại sợ bị hiểu nhầm", chị Thu chia sẻ. Chị bảo rằng tâm lý rất e ngại song nay chị đã 32 tuổi rồi, không đợi lâu được nữa, đành "dày mặt" nhờ vả vài người nhưng ai cũng từ chối.
Trữ phôi nhằm mục đích hỗ trợ sinh sản tại bệnh viện ở TP HCM. Ảnh: Lê Phương. |
Sau vài tháng cạy cục nhờ vả bạn bè, cuối cùng vợ chồng chị Trâm (Bắc Ninh) được em trai chồng đang là sinh viên, đồng ý cho tinh trùng. Vui mừng khôn tả, vợ chồng chị Trâm bắt tay ngay vào việc chuẩn bị cho quá trình nhờ bệnh viện thụ tinh nhân tạo. Đến ngày chọc trứng thì cậu em thay đổi quyết định với lý do sợ nảy sinh nhiều vấn đề phức tạp khi chị dâu lại sinh con từ tinh trùng của em chồng. Chị Trâm nói với em chồng rằng mẫu này chỉ dùng đổi cho bệnh viện và thuyết phục em tới gặp bác sĩ giải thích. Nhưng ngay cả khi đã nghe bác sĩ phân tích rằng mẫu tinh trùng của mình sẽ được bệnh viện sử dụng cho trường hợp hiếm muộn khác, còn vợ chồng người anh sẽ dùng một mẫu tinh trùng có sẵn trong ngân hàng, thì người em vẫn nhất quyết không cho. Chàng trai trẻ băn khoăn: "Lỡ con sinh ra từ tinh trùng của em, tức là con em, đẻ vào nhà nào không tốt, chẳng được nuôi dạy tử tế thì sao".
Minh Thùy - Lê Phương