Hôm nay mình xin phép chia sẻ câu chuyện đi tìm lại làn da của mình cho các bạn.
Mình vốn ở nông thôn, ngày đầu tiên lên thành phố học tập mình bỡ ngỡ và choáng ngợp bởi sự xa hoa cũng như sự phồn thịnh ở nơi đây. Mình bắt đầu đua đòi để muốn đẹp như mọi người, vốn dĩ ở nông thôn nên da mình ko được trắng, da mình ngăm đen, mặt thì đen xạm. Mình dại dột dấn thân và con đường ám ảnh mang tên "KEM TRỘN".
Ai dùng kem trộn rồi chắc cũng biết, sau khi ngưng sử dụng thì da nó tệ đến mức nào đúng ko? Da mình bị bào mỏng đến mức thấy cả mạch máu nổi trên mặt rồi lên mụn một cách kinh khủng. Lúc ấy mình tự ti kinh khủng, không muốn bước ra khỏi phòng, hầu như đêm nào mình cũng khóc vì sự dại dột ấy. Đi đến đâu mình cũng bị ngta nhìn với ánh mắt không mấy thân thiện mà còn cười kiểu khinh bỉ, kì thị. Mình gần như tự cô lập bản thân với mọi người xung quanh vì không muốn những lời nói ấy làm tổn thương đến mình. Mình chạy vạy khắp nới để chữa nhưng nó ko những ko đỡ mà còn tệ hơn. Mặt mình chi chít mụn, mụn bọc có, mụn viêm có, mặt mình không lúc nào mà không sưng đỏ do mụn gây ra. Vừa xấu vừa đau, da mặt sần sùi, bạn bè trêu trọc. Lúc ấy mình muốn nghỉ học luôn vì ko chịu được những lời nói bêu rếu ấy.
Rồi mình cũng dần bình tĩnh lại, lấy lại tinh thần đề tìm cách thay đổi tình trạng này. Đến nhiều nơi, điều trị nhiều lần nhưng da mặt mình vẫn không khá hơn được, nếu có khá hơn thì cũng được một thời gian rồi lại lên mụn nhiều hơn. Mình tốn khá nhiều chi phí cho việc chữa da mặt, nói thực sự là rất tốn kém đối với một đứa sinh viên năm 1. Nhưng cũng may nhà mình thuộc dạng cũng khá nên cũng đỡ chật vật, nếu những người ko có điều kiện thì sẽ mang khuôn mặt như vậy đến bao giờ? Khoảng thời gian ấy kinh khủng thực sự với cô gái mới lớn tuổi đôi mươi như mình. Da dẻ ng khác thì trắng mịn, hồng hào còn da mình thì... Mình có tham gia một số group trên Facebook, tìm hiểu một số cộng đồng chăm sóc da, vô tình mình có tâm sự với 1 chị bạn cũng từng bị lừa sử dụng kem trộn giống mình như da chị bị nhẹ hơn da của mình. Chị chia sẻ cách mà chị từng chữa, địa chỉ mà chị từng đến để mình đến và điều trị.
Đúng là ông trời ko phụ lòng người. Sau nhiều quá trình tìm kiếm, tìm hiểu cách chữa da bị nhiễm corticoid dó sử dụng kem trộn. Thì lần này nhờ chị bạn ấy mà mình tìm được chân ái của cuộc đời mình, tới lúc ấy mình mới hiểu thế nào là "ĐÚNG NGƯỜI - ĐÚNG THỜI ĐIỂM". Mình được giới thiệu đến Doctor Laser để được khám và điều trị. Bác sĩ Lương là người trực tiếp thăm khám và điều trị cho mình trong quá trình điều trị. Vì tình trạng của mình khá nặng nên cũng thường xuyên được bác sĩ quan tâm và theo dõi. Nơi này như một phòng khám da liễu chứ ko phải một spa đơn thuần nên việc chữa ở đây cũng khiến mình an tâm hơn phần nào so với những spa mình từng đến.
Sau 3 năm kiên trì điều trị, chăm sóc, skincare các kiểu thì da mình đỡ rất nhiều, tuy ko hẳn là "XỊN-MỊN" nhưng tuyệt hơn rất nhiều so với trước đây. Mình tự tin hơn, ko còn bị nhìn với ánh mắt tò mò đầy khó chịu kia nữa. Trải qua được khoảng thời gian ấy giúp mình nhận ra rằng, khi mình sử dụng bất cứ cái gì thì điều đầu tiên mình phải làm là phải tìm hiểu chúng, nguồn gốc xuát xứ, độ an toàn, thành phần của chúng. Và những địa điểm spa thì nên tìm hiểu thật kỹ xem độ an toàn, chất lượng chứ ko phải loáng thoáng nó tốt, nó nổi tiếng thì có nghĩa là nó tốt thật. Đúng là phải trải qua thì mới biết được chính xác nó ra sao. Chứ ngồi trải nghiệm qua "Truyền tai - truyền miệng" đôi khi nó không đúng như những gì chúng ta được nghe. Hành trình tìm lại làn da thanh xuân đúng nghĩa của mình khá dài. Nên mình chỉ dám chia sẻ một đoạn cảm xúc ngắn trong khoảng khắc ấy. Mình mong các bạn ko bê bài tâm sự của mình đi đâu ạ.
Cảm ơn các bạn đã đọc bài chia sẻ của mình ^^