Biết rằng thật ko hay khi chia sẻ lên đây ntn nhưng e ko biết phải nói chuyện với a ntn ck ạ. E hi vọng a sẽ đọc đc và hiểu tâm trạng của e lúc này.


Vk ck mình ko phải đang cãi nhau, đang giận dỗi, đang chiến tranh lạnh mà chỉ là đang ko thể hiểu nhau.


E biết tính chất công việc của anh ko ổn định giờ giấc. Biết anh cũng vô cùng vất vả giữa những cái nóng bức oi ả ngày hè, những cơn mưa giông bất chợt mùa hạ. Khi mà anh đang mỏi chân chùn gối chạy trên sân 1 cảng nào đó( e biết việc này vì e đã từng 1 lần kì kèo đòi lẽo đẽo theo a suốt 1 buổi chiều) thì e đc ngồi ôm con trong điều hòa mát lạnh, em thương anh.


Nhưng ck ơi, xin a cũng 1 lần đặt địa vị vào e, cảm nhận và trân quý tình yêu e dành cho a. Chẳng thể ôm a và nói những câu chuối chuối sến sến, e đặt tình yêu ấy vào những bữa cơm nhưng trả lại e là những ngóng đợi là những bữa cơm 1 mình - tủi thân vô cùng a ạ. A sẽ trở về nhà khi đã ngà ngà say: " em yêu a đi uống bia/rượu với anh abcxyz rồi", sau đó a sẽ lên giường kéo gỗ rầm rầm để lại e 1 mình ngồi khóc mà a đâu hay biết (trc khi e sinh con và sau khi e sinh con vẫn vậy, luôn 1 mình). Hoặc anh sẽ trở về vào 2-3 giờ sáng, hoặc 7h sáng vội vàng tắm rửa sạch sẽ thơm tho trong khoảng 1h đồng hồ rồi lại lao như con thoi ra khỏi cửa. Thậm chí có những hôm a đi liền 2 ngày mới thấy mặt rồi lại vội vàng tắm gội sạch sẽ - lại đi.


E đã từng đêm hôm ôm chiếc bụng bầu đi tìm a và 1 vài lần nữa nhưng rồi e nhận ra...


Thật vậy : Phụ nữ chỉ cần quản tốt bản thân mình đã tài lắm rồi, cần gì phải đi quản đàn ông?


Đàn ông biết nghe lời, không cần quản; đàn ông không nghe lời, muốn quản cũng chẳng quản được


Đàn ông đối xử tốt với bạn, không cần quản; đàn ông đối xử tệ với bạn sẽ không để bạn quản;


Đàn ông yêu bạn, không cần quản; đàn ông không yêu bạn, không tới lượt bạn quản.


E thật lòng muốn a tự cảm nhận đc tình yêu e dành cho a nhưng dường như khó quá phải ko a ?


Khi bên nhau: chúng ta sẽ mỗi đứa 1 cái đt cắm mặt vào hoặc xem chung 1 bộ phim nào đó, chúng ta vẫn cười đùa vui vẻ đấy nhưng e thấy chúng ta chỉ như 2 ng bạn bình thường, nó có gì đó xa cách. Hình như chúng ta ko có những sẻ chia tâm sự về cs công việc hàng ngày, khi chúng ta ko ở bên nhau như những cặp vc khác. À, hình như có, e nhớ có 1 lần đã chia sẻ với a áp lực cv của e và xich mích của e cùng 1 ng đồng nghiệp , thế nhưng e cũng chẳng rõ a có nghe và có để tâm đến việc ấy ko hay chỉ cho là chuyện đàn bà vớ vẩn. Về phần a, chưa bao giờ a tâm sư cho e biết chuyện gì, tất cả là e phải tự tìm hiểu, khiến a có lúc ngỡ ngàng "sao e biết ?" khi nghe e nói; e lại chỉ ợm ờ trêu a "e lắp camera trên ng a đấy".



E thèm đc ck ôm lưng nói nhỏ vào tai " còn việc gì ko để a giúp" vào những ngày ck đc về sớm - chỉ nhỏ nhoi thôi nhưng vô cùng hạnh phúc vì ng đàn ông của e biết thương em , chia sẻ việc nhà với e thay vì e phải ép uổng ck làm việc này việc kia. Hẳn là a ko làm thì 1 mình e cũng sẽ hoàn thành đc thôi nhưng khi làm 2 ng e sẽ cảm nhận đc chúng ta là 1 gia đình.


Sau thời gian dài nghỉ ngơi, chăm con, e lại sắp đi làm. E thik vậy và háo hức lắm. Vì e muốn làm 1 phụ nữ hiện đại, năng động; ko phải kiểu phụ nữ ngồi nhà ăn bám buôn dưa lê, bán dưa chuột khắp nơi, hay tuýp phụ nữ quanh năm với 4 bức tường, đầu bù tóc rối ko biết gì đến thế giới xung quanh. Nhưng có 1 điều e chưa hoàn toàn yên tâm là con gái chúng ta. E đã quen tự tay chăm sóc con. Biết rằng gửi con ở nhà với bà thì chẳng phải lo nhưng cứ cảm thấy ko quen cho lắm. Rồi thì với giờ giấc làm việc của bố mẹ ntn thì có thiệt thòi cho con ? A có thể về sớm hơn để chơi với con ?


Và còn a và e. Chúng ta có thể gần lại hay sẽ ngày càng đẩy xa nhau ra ??


E yêu anh. Yêu gia đình bé nhỏ của chúng ta. Nhưng e đang ko biết phải làm ntn để chúng ta hiểu nhau và san sẻ cho nhau nhiều hơn, làm ntn để vun đắp gia đình tốt hơn a ạ ?


Ps: Chia sẻ xong những suy nghĩ này thì e thấy như e là ng yêu a nhiều hơn và hình như luôn là vậy từ khi chúng ta bắt đầu yêu nhau cho tới giờ ???