Quá đau buồn và căng thẳng nên tôi xin đưa một phần đen tối nhất cuộc đời tôi lên đây để anh em rút kinh nghiệm và mong chị em cho tôi lời khuyên
Vợ chồng tôi có một căn nhà nhỏ, có vườn có ao, có 2đứa trẻ cả trai và gái - với tôi là 2 thiên thần. Chúng tôi đều có bằng ĐH, có công việc và thu nhập tuy ko cao nhưng đủ sống, 1 năm đi du lịch 1-2 lần và có chút ít để tích luỹ. Tôi yêu vợ và rất chiều con. Tôi dạy con từ việc nhỏ cho đến học hành. Vợ chồng tuy cũng có những lúc này lúc kia nhưng tôi tự thấy thế là hạnh phúc rồi.
Những tưởng cuộc sống êm đềm thế rôi... một ngày tôi phát hiện vợ ngoại tình. Tôi tan nát. Tôi gục ngã. Tôi lang thang 2 ngày trong sự cô đơn và tuyệt vọng. Trong 2 ngày tôi như già đi nhiều và hốc hác. Tôi thương 2 đứa con quá đỗi, cứ nghĩ đến 2 đứa con phải sống thiếu bố hoặc thiếu mẹ tôi không càm lòng được. Cậu bạn thân nhất biết chuyện bảo tôi: trẻ con có bố mẹ li dị bây giờ đầy. "Con đấy ko xứng đáng làm vợ mày. Mày dứt khoát đi" Nhưng tôi không dứt tình với vợ được. Tiên trách kỉ hậu trách nhân tôi cũng có lỗi đã không yêu thương, quan tâm vợ đủ nên cô ấy mới lầm lỡ. Tôi ích kỉ chỉ biết đến cảm xúc của mình. Tôi ít lắng mghe và chia sẻ cùng vợ. Tôi đã không còn trân trọng cô ấy như hồi chúng tôi yêu nhau.
Vừa thương vợ, vừa giận vợ vừa đau đớn rối bời trong lòng tôi không biết làm thế nào để vẹn toàn.????
tôi biết các anh đọc được sẽ bảo tôi là thằng hèn, ngoài kia thiếu gì phụ nữ mà phải tự làm khổ. Nhưng tôi mong các anh hiểu vợ là một nửa của cánh đàn ông, không thể thích là cắt bỏ được. Cacs anh hãy biết trân trọng hạnh phúc gia đình, biết hướng tới tương lai của những đứa trẻ ngây thơ, vô tội.
tôi mong các chị, các em, các mẹ hãy cho tôi lời khuyên và giải pháp vẹn toàn nhất có thể