E quen anh nhà cũng được 1 năm, sau đó anh cũng ngỏ lời cưới e. Vì k muốn xa nhau, mún cưới để đc gần nhau mỗi ngày. E ở sg đã lâu, cũg thương và gái thuờg phải theo ck. Xong lễ thì cug theo ck về bắc sinh sốg. Rồi mang nặng đẻ đau cũng có thân mìh. Nhiều khi tủi nhưng cũg k dám gọi về khóc với ba mẹ đẻ. Nhiều khi em tưởng em trầm cảm tới nơi. Cũng may thì ck em cũg thương. Cũg an ủi phần nào. Nhưg cũng k thể tránh đc chuyện mẹ chồg nàg dâu.
mẹ chồng e có 2 đứa con dâu. 1 đứa sinh con trai 1 đứa sinh con gái. Đứa đẻ con trai thì mặt vênh váo, ra mặt hẳng hou là ta đây đẻ đc con trai đó nha. Người trong dòng họ đều thíc ra mặt. Còn lại chê đứa đẻ con gái này mẹ to thế mà đẻ ra con gì chút xíu vậy. Rồi mắt đứa bé gáu 1 mí gì mà xấu thế. Chê con em thậm tệ. Không hiểu vì sao. Thời bủi gì rồi mà thái độ như thế vậy. Khổ tâm quá