Hai vợ chồng em lấy nhau được 3 năm, nhà anh thì nghèo, mẹ mất, bố đi lấy vợ hai, gia đình cơ bản là hơi bị nhạt nhẽo, không quý con quý cháu lắm. Nhà em thì khá, bố em là cấp trên của anh, gđ em thì yêu thương con cháu vô cùng.
Khi cưới nhà em cho em cả cây vàng, tiền cưới nhà anh thì mẹ em cũng cho lại, tiền phong bì của em thì em cầm. Chỉ có điều là tiền em đi làm thì không có đồng nào, vì bỏ ra đi học hết rồi.
Còn nhà anh thì cho em được 1 chỉ vàng, rồi anh lấy lại luôn, bảo đưa bố mẹ cất hộ, anh cũng được cầm hết tiền phong bì của anh, những tiền đấy anh đi mua giường, tủ cho nhà trọ của bọn em, còn ít nào thì anh bảo anh đi trả nợ hết. Vậy là anh cũng ko có đồng nào cả. Có một hôm bọn em nói chuyện về mua đồ trong nhà, vì bọn mình ít tiền nên mua cái này đểu quá... thì anh mới nói anh cũng ko có tiền mà em hồi cưới cũng chẳng có tiền ... Rồi một hôm khác em nói cái nhẫn bố mẹ giữ hộ, nếu em gái anh cần tiền mua xe thì bảo bố mẹ bán cái nhẫn đi cho nó. Thì anh bảo cái đấy đòi lại làm gì, bố mẹ không có tiền nên để bố mẹ cầm luôn, bố mẹ cũng giữ hộ mình thôi, nhưng mình thì ngầm hiểu cho ông bà luôn.
Nhà anh thì chẳng cho con cho cháu được cái gì, nghèo thì cũng chẳng nghèo lắm đâu, nhưng ko cho thôi. Em trửa mà chưa cho em được 1 quả trứng nào, trong khi nhà thì ở quê, vẫn nuôi gà, vịt. Trong khi nhà em thì lo cho em bao nhiêu, bác em cũng ở quê mà cho em hàng trăm quả trứng 1 lần ý. Nhiều lúc quan trọng là tình cảm thôi,nếu nhà anh mà quan tâm thì chẳng cần nhiều, cho em chục trứng đáng bao nhiêu đâu hay ít rau ở quê, nhưng đủ thấy là quan tâm em rồi
Trước khi anh lấy em thì em đang nghỉ làm ở cty trước để đi học, mong xin được 1 công việc tốt hơn. Đến lúc lấy nhau thì em chính thức thất nghiệp, học xong rồi cũng không xin được việc. Lấy nhau được khoảng nửa tháng thì anh bắt đầu nhờ người quen để xin việc cho em, nhưng lại xin cho em làm công nhân, trong khi cv lúc trước của em là hành chính. Và khi lấy anh em có hỏi anh có muốn em làm nhà nước nhưng ở xa không, thì anh bảo ko muốn nên em cũng từ bỏ ý định đi làm xa. Em không đi làm và ở nhà thêm nửa tháng nữa thì bắt đầu tìm được 1 công việc văn phòng mới. Lương không cao, mà công ty ngoài nên họ cũng hay nợ lương. Mỗi lần hỏi đến cv của em thì anh lại chê công ty em vì lương thấp, nợ lương...đến khi em sinh em bé thì em nghỉ ở cty đó, con được 4 tháng thì em lại đi làm ở 1 công ty khác, lương có khá hơn. Công ty em mới thành lập nên mọi thứ đều chưa đi vào ổn định, còn trong giai đoạn khó khăn, có tháng cty không sản xuất nên cho công nhân nghỉ, còn em làm vp thì vẫn đi làm bt, chỉ thỉnh thoảng cũng nợ lương khoảng 1 tháng. Thế là anh cũng chê, hỏi em đợc tăng lương chưa, em bảo ko có chuyện tăng lương đâu.... rồi a bảo công ty em chắc sắp phá sản. Anh bảo sao em không xin mấy công ty về mà làm (em là kế toán)nhiều tiền hơn.
Trong khi lương anh thì có nhiều nhặn gì, hơn em có 1 triệu mà tuổi đời của anh thì hơn em những 6 tuổi.
Không nói về phần kinh tế thì chồng em bản chất là chăm chỉ, nên cũng giúp vợ được nhiều, vở đẻ chăm vợ cũng rất khéo. Biết chăm vợ, chăm con