Ở tui 29-30. Có mt điu mà tôi luôn thm cm ơn b m ca mình. Đó là: trong khi nhng đứa bn ca tôi mun phát điên lên và thiếu nước b nhà mà đi vì áp lc phải  lấy chng sinh con ca gia đình, nhng li ác ý, d ngh ca bà con li xóm. Thì cho ti bây gi, b m tôi, chưa mt ln trách móc, hi thúc, hay ry la tôi vì chuyn chm tr hôn nhân. Cũng không bao giờ coi rng đó là do gia đình tôi vô phúc!

          Tôi nh, khi tôi chia tay mi tình th nht, ri th hai, thứ ba, rồi thứ n... tôi vn luôn cười trước mt mi người, nhưng nhng khi thy tôi ngi thn th bên hiên nhà, m tôi li bo: "cái duyên cái s c , v chng là cái n cái duyên"... Bà con li xóm có ai hi thăm, nói li này n, b me tôi cũng ch cười bo do cháu nó chưa hp duyên. Không phi do b m ko thương tôi, mà là b m hiu và thông cm cho tôi.

        Duyên phn nhiu khi không phi cưỡng cu mà có được. B m tôi hiu là được, nên tôi cung ko cn quan tâm thiên h h nói gì!!! Ai đó từng nói: "" Lấy chồng muộn không đáng sợ, đáng sợ là lấy nhầm chồng". Tôi thấy câu nói này rất đúng.