Thật sự bây giờ tâm trạng của em đang rất rối bời..Hiện em đang ở nhà ngoại và các cụ khuyên em ko nên quay lại nhà chồng nữa.:) mà em thì đang có bầu được 1 tháng rồi


Chuyện là thế này ạ :


Tiền sử chồng em bị bệnh tự kỷ.(hồi yêu em ko nghĩ là anh ý bị mắc bệnh đó,mà chỉ nghĩ đơn giản là anh ý bị stress nên hay quát nạt em thôi ) nhưng đến khi lấy nhau rồi,mẹ chồng em mới nói với em là chồng em từ nhỏ đã bị căng thẳng thần kinh ,phải tiêm 60 mũi trong suốt 5 năm thì bệnh mới đỡ được như bây giờ.Mà nói thật thì bình thường chồng em là người rất tâm lý,vui tính và vẫn thương yêu em,chỉ tội hay ghen quá thái.(vd: chỉ cần em khen 1 anh chàng nào đó trên truyền hình thôi là chồng em có thể cáu em ngay lúc ý được ) Anh ý ghen đến mức ko muốn cho em đi làm,nhà có 2 chìa khóa thì anh ý cầm 1 cái,bố chồng cầm 1 cái.em ko được phép đi đâu ra ngoài nếu ko hỏi ý kiến anh ý.Và đặc biệt là anh ý luôn ghen tuông với quá khứ của em.Nhưng những điều ý em nghĩ em có thể chấp nhận được ...


Nhưng mọi chuyện bắt đầu từ khi em biết em có bầu được gần 1 tháng.Em mừng lắm chứ,vì em đang mong có con biết nhường nào.nhưng khi em báo với anh ý,em ko thấy sự vui mừng trên khuôn mặt đó..Em thấy hơi hụt hẫng trong lòng.từ khi biết em có bầu,anh ý cũng ko tỏ ra có gì là quan tâm đến em cả,cũng ko quan tâm xem em thèm ăn gì,hay mệt ở đâu ko.


Có lần em thèm ăn kem,nhìn thấy cái kem trong tủ lạnh,em mới hỏi chồng em là em ăn cái kem đấy nhé.Các mẹ biết anh ý nói gì ko ạ?


" Anh thích ăn cái kem đấy.SAo em cứ giành ăn của anh thế?"


Mọi người thấy sự trẻ con của anh ý ko? Em nghe thấy thế ,em tự ái và ko ăn nữa.anh ý thấy thế cũng chẳng ý kiến gì :) Em bực mình vì nhiều thứ lắm nhưng ko nói.


Anh ý thấy em cứ xị mặt ra nên cơn điên của anh ý lại nổi khùng lên.Vẫn như mọi khi,anh ý hùng hổ xông vào em.bấu chặt tay em mà gào thét và chửi rủa.Và anh ý đã thốt ra những câu thật sự quá oan nghiệt mà em ko thể chấp nhận nổi .


" Mày cứ làm như mày có bầu là cả nhà tao phải phục vụ mày ý.Chả nhẽ mày có bầu 9 tháng là 9 tháng tao phải khổ sở vì mày à? Tao chưa bao giờ nói là tao cần nhé! Mày phá đi! Hay có cần tao phá hộ cho ko?"


Có ai khổ như em ko? Con còn chưa có đầy đủ chân tay, hình hải mà đã bị bố nó đem ra đay nghiến chửi rủa,bắt phá con đi.thì em ko hiểu sau này con em sinh ra ,lớn lên thì sẽ bị nó làm khổ thế nào nữa.Mà chồng em có phải làm cho em việc gì đâu cơ chứ.mà anh ý than khổ vì phải phục vụ em..


ĐẾn sáng hôm sau,nghĩ rằng mọi chuyện đã nguôi bớt đi rồi..Thì anh ý vào nick yahoo của em kiểm tra.và biết là hôm qua em có vào nick (sự thật là em có vào ,nhưng ko hề chat chit với ai,em vào chỉ để xem anh ý có onl hay ko thôi,vì vc em giận nhau,2 người ở 2 phòng) .Anh ý lại lồng lộn lên,mở cửa phòng xông vào,gào hét lên " Hôm qua mày chat với thằng nào?Lại chat với thằng ny cũ đúng ko? Khốn nạn!Mày lừa dối tao..." Anh ý còn định bóp cổ em nữa..


Và thật sự lúc đó em ko còn muốn sống trong ngôi nhà đấy nữa.. Ko 1 ngày nào em được sống yên ổn.Em ko được có cuộc sống riêng của em.ko được gặp gỡ bạn bè,ko đi làm,ko cái gì cả..Đến bây giờ có bầu rồi mà anh ý còn chẳng thiết thì em là cái gì đối với anh ý??Và thế là em gọi điện bảo bố mẹ em đến xin phép bồ mẹ chồng cho em về nhà.Chứ ở nhứ thế sẽ ảnh hưởng đến đứa con trong bụng.


Bây giờ bố mẹ em khuyên em ko nên quay lại nữa.1 khi em quay lại tức là em phải cam chịu cuộc sống đó.bố mẹ em sẽ ko đến đón em lần thứ 2..


Còn việc em có nên giữ lại đứa con ko thì bố mẹ em ko muốn nói.tùy em quyết định.Vì em mới 24 tuổi.vẫn còn quá trẻ.và em còn tương lai daì phía trước..Vì vc em vẫn chưa đăng ký kết hôn nên sau này em có thể dễ dàng đến với ng khác.và nếu em quyết định như thế,em sẽ phải bỏ đứa con mới 1 tháng trong bụng đi..


CÁc mẹ hãy cho em lời khuyên để em vượt qua hoàn cảnh lúc này ạ...