Chào cả nhà.
Vợ chồng mình cùng bằng tuổi nhau, 34t. Tay trắng lên thành phố bắt đầu lại cuộc sống khi 2 đứa con đã lớn (1 đứa học lớp 3, 1 đứa học mẫu giáo 5t), và kèm thêm một khoản nợ do làm ăn thua lỗ khi còn ở quê. Lúc ra đi, anh em nhà chồng không ai đồng ý, bố mẹ chồng thì dù rất muốn vợ chồng mình ở nhà nhưng không ý kiến gì cả. vợ chồng mình gửi con ông bà nội ở quê một thời gian, nhưng sau đó cũng đón con lên cho gần bố mẹ.
Sau 4 năm lên HN, 2 vợ chồng vẫn trắng tay đúng nghĩa, không có tiền dự phòng, nợ vẫn càng thêm nợ. vợ chồng vẫn thường xuyên cãi nhau vì kinh tế. Mình cảm thấy stress rất nặng mà vẫn chưa biết tháo gỡ bằng cách nào . Mình viết lên đây xin mọi người ý kiến, ai có kinh nghiệm gì thì chia sẻ giúp mình để mình cùng tham khảo thêm ạ.
2 vợ chồng thì công việc của mình ổn định, ngay cả thời điểm dịch mọi người phải nghỉ ở nhà thì do đặc thù bọn mình vẫn đi làm và có lương hàng tháng đều. Chồng mình thì làm bên tổ đội của một lĩnh vực trong xây dựng, nên việc thì lúc nào cũng có, nhưng tiền thì thất thường. làm công trình thì xong ctrinh mới có tiền, có những công trình chỉ lấy được khoảng 40-60%, còn lại bị quỵt, rồi nợ.
Vấn đề là mình đã nghỉ công việc có lương ổn định đó để làm một công việc khác có tự do và chủ động thời gian hơn, vì công việc cũ thường phải đi ca kíp, hôm ca sáng hôm ca chiều. chồng thì đi làm không ngày nào nghỉ, kể cả chủ nhật, kể cả ngày lễ. chỉ khi nào có việc thực sự cần thì mới nghỉ thôi. Nhưng công việc mới thì cần phải tìm được khách hàng thì mới có tiền.Trước lúc nghỉ, mình cũng đắn đo rất nhiều, và bàn bạc với chồng. Chồng mình cũng đồng ý là để mình nghỉ việc để có thời gian chăm lo cho con cái, chồng mình sẽ tranh thủ làm thêm để lo cho con. Thế nhưng, đời không như là mơ, công việc hiện tại của mình không mấy phát triển, nguồn khách của mình ít nên ko tạo ra thu nhập cao . Đã chật vật thì nay càng chật vật theo. Mình đã quá nguy hiểm và tự ảo tưởng rằng mình sẽ làm tốt công việc đó. Bây giờ 2 vợ chồng đều không có nguồn thu nhập ổn định, tất cả đều trông chờ vào tiền công trình của chồng, nhưng chồng mình mấy tháng nay cũng chưa lấy được tiền . Để có tiền trang trải, Mình cứ lấy khoản này bù vào khoản kia thành một vòng luẩn quẩn.
Mình bàn với chồng tìm kiếm việc làm thêm, nhưng ngay chồng mình ko muốn, anh ấy bảo công việc hiện tại đã quá mệt rồi, không còn sức để làm thêm. Mình bảo nhưng cv hiện tại không có nguồn thu nhập ổn định, làm sao lo cho gia đình thfi anh bảo anh ko có trình độ, chỉ có thể làm việc chân tay vậy thôi, với số tiền công như thế.
Về phần chồng. Cứ có tiền ứng từ công trình, sau khi trả công cho công nhân, anh trích 1 phần đưa cho mình lo cho gia đình. khi 2tr, khi 5tr, khi 10tr, khi 15tr. nhưng ko phải tháng nào cũng đưa từng đó. Có tháng dứa nhiều lần, tổng cộng cũng 10tr hoặc 15tr.Mình cứ cộng tổng và chia đều cho các tháng thì rơi vào khoang 8tr/1 tháng. như 2 tháng này ko đưa mình đồng nào. trong khi đó đầu năm học các khoản đóng góp của 2 đứa đã gần 10tr. Hai vợ chồng cãi nhau nhiều về vấn đề tiền bạc này thì anh bảo, mỗi tháng anh sẽ đưa mình 10tr, còn thiếu bao nhiêu mình tự lo, vì mình cũng đi làm. Nói là thế nhưng anh có đúng hẹn đâu, cả 2 tháng nay ko lấy được tiền công trình nên cũng ko có đưa mình. Ngày trước mình có công việc ổn định, hàng tháng chồng chưa đưa tiền thì mình có lương để chi trả, bây giờ ko có lương, mà chồng lại cũng thế, mình thật sự áp lực và đau đầu, tìm đâu ngồn thu để lo chi tiêu. Cũng may có chị gái hỗ trợ, cho thức ăn nên tiền ăn không mất nhiều.
Mình bàn với chồng về quê, vì ông bà nội có đất đai vườn tược rộng rãi, về vay vốn chăn nuôi thêm nhưng chồng mình không đồng ý vì giờ vẫn đang trắng tay.còn bám trụ ở đây mình thấy ngột ngạt và áp lực quá.
Cảm ơn mọi người đã đọc bài của mình ạ.