Chuyện khá dài dòng và rất phức tạp về gđ nhà em, chỉ có người trong cuộc mới có thể hiểu được những dòng tâm sự mà em viết. Người ko trong cuộc thì nhìn nhận vấn đề của e 1 cách phiến diện và có thể họ bảo e là 1 đứa con ko tốt!
Lý do mình viết lời tâm sự trên đây, là vì e rất hiếm khi tâm sự với bn thân về chuyện gđ, và cũng vì từng mất đi 1 người bn khi em tâm sự về chuyện gđ của mình. Bạn ấy cho rằng e ko tốt vì chửi rủa chính người sinh ra mình, e cũng có Ny. Khi e kể chuyện gđ của mình lần 1 thì bn ấy còn qtam, nhưng e đã tin tưởng và than vãn với bn ấy rất nhiều lần thì bn ấy chẳng còn qtam nữa! Vì thì e chẳng còn nơi nào để trút hết những bầu không khí tiêu cực này đi cả.
H e vào vấn đề đây ạ, ai muốn đọc thì đọc còn ko thì có thể bỏ qua. Vì năng lượng của bài post rất tiêu cực!
😀😀Chuyện sẽ ko có gì to tát nếu như, ba em là người chu toàn, biết lo làm ăn như bao người, yêu thương vợ con và có khả năng vươn xa hơn trong sự nghiệp.
Những người cha tốt ko hẳn là họ sẽ luôn lo cho con cái họ về mặt vật chất mới gọi là yêu thương con, dù họ ko có đủ 200 ngàn như người khác. Thì ít ra họ cũng sẽ ko để con mình thua kém so đo với những người bn đồng trang lứa, có thể ko cho về vật chất nhưng người cha tốt đó họ cho con cái họ về mặc tình thần. Vâng! Nói đến đây thì e đang so sánh người BA THỐI NÁT của em ạ!
Ba e là thợ hồ, năm nay cũng đc 51t đầu rồi, nhưng sự nghiệp thì ko ổn định, tính khí ưng ngạch, xỉ diện với người ngoài xã hội. Tiền bạc thì ko dám đưa vợ cất giữ, vì sợ mẹ e ăn hết!!!. Sống cả đời người mà chiếc xe còn ko mua nổi, nhà thì ko xây nổi luôn ạ 😀, vì ông già đó đi làm đâu có dư sở dĩ ko có dư là vì ổng làm đc 9 đồng thì ăn hết 10 đồng, r ngày mai mới tính tiếp, nói thẳng ra là làm biếng chờ sung rụng ấy ạ.
Tiền làm thì ăn 1 mình, chẳng đóng đc 1 cắc nào trong tiền học của em, chi phí nhà như điện nước, gia vị, internet,... mẹ e đóng hết. Ông già đó thì cũng đi làm, nhưng ko đóng nổi 1 khoản nào, vì cứ hở mua vé số hơn chục tờ, r ăn nhậu nữa. Một ngày ông tiêu 200k hoặc hơn, còn 3 mẹ con em cộng lại thì chắc ch đến 100k ( ko tính tiền đi chợ, chỉ tính tiền ăn sáng)
Dù là đi làm, thân tự sống nhưng lúc nào ổng cũng thiếu nợ bên ngoài. Tiền mà ổng nợ ngta, 3 mẹ con em đều ko ăn đc đồng nào. Vì tiền đó ổng cho vào sồng bài hết!!!
12 năm e và nhỏ e đi học, ổng ko mua cho đc sách vở hay đôi dép mà mang. Năm nay e cũng 18t và hiện tại đang học đh, chi phí tiền học và ăn mẹ em lo từ A-Z mà ổng ko phụ 1 đồng nào cho em ăn học!
Đi làm mà còn mượn tiền nhỏ e mình 700k ( nhỏ e mình 16t hiện tại đang đi học và làm thêm). Mượn xong r, ổng còn chẳng thèm trả 😀😀
Ngoại mua trang sức tặng mình thì ổng mang đi cầm để lấy tiền chơi đánh bài, tiền để ở nhà hơ hỏng xíu là bị con chuột gặm ngày. Con chuột đó là LÃO GIÀ NHÀ EM. Trang sức đã ko mua cho em, mà còn dám lấy đi cầm cố tiền đánh bài. Mn coi hắn là người hay là súc vật ạ?
Mẹ em cưới ổng là vì hồi đó mẹ em toàn bị cậu đánh, đến nổi phải qua nhà hàng xóm miền xa ngủ và đi làm. Chính vì v, mà gặp THẰNG TỒI này mẹ e mới dựa vào đó mà cưới ổng, để có chỗ ăn và ở ko phải chạy khắp nơi ở nhờ, vì bị anh trong gia đình đánh. Mẹ em cưới cũng vì tình nghĩa và vì chạy khỏi ông anh độc tài, nếu cậu ko đánh mẹ em như 1 con vật. Thì mẹ e cũng chẳng thèm cưới chồng nữa!
Cuộc hôn nhân này, e thấy chỉ có mẹ e thương ổng thật. Còn ổng thì vô tâm và xem mẹ e như 1 cái máy rút tiền, hỏi bao nhiêu tiền là đưa bấy nhiêu.
Cách đây 10 năm, sự kiện này làm e nhớ mãi đến tận bây giờ! Vì đánh bài, mượn tiền giang hồ ko có tiền trả, ngta đến đòimà ổng ko có tiền. Thế là ổng định đốt nhà và đốt luôn 4 người trong nhà. Ổng uy hiếm mẹ e, phải chạy tiền để trả nợ giúp ổng, nếu ko ổng châm xăng đốt cả gđinh!
Nói thật là nhà e cũng ko dư giả, vì mẹ e làm báo nhiêu thì THẰNG TỒI ấy lại phá hại bấy nhiêu, nên chuyện mà dư giả thì ko thể mà dư nổi.
Mẹ em sống chung với ổng cũng chán lắm r, nếu h li dị thì mẹ con e cũng chẳng còn chỗ để ở🥹. Vì dưới nhà ngoại e, ko đủ chỗ cho 3 mẹ con em
Nói thật là cái tủ lạnh, tủ chén, TV, tóm tắt là vật dụng trong nhà. Ko có cái gì là của ổng, cả cái quần chíp ổng đang mặc cũng là mẹ e mua. Chứ trong nhà ổng chỉ có mỗi cái loa, mic, để caraoke chứ ko có thứ gì trong nhà. Ra đường thì nói hay lắm, đồ mẹ e mua mà nói là mình mua
Khi e lớn, thì bắt đầu những xích mích với ông già đó ngày càng lớn. Em nói thẳng với ổng, về những chuyện ổng làm. Thì ổng đùng đùng đập đồ, phá đồ con cháu thì ổng xem trọng chứ mà con trong nhà chỉ là những lời nói qua loa, 3 mẹ con em sống với ổng như chứ hễ mà ko có ổng ở nhà là chửi rủa cho ổng chết đấy ạ
Ổng sống tốt với bạn bè lắm ấy chứ, đến khi mà ông gặp nạn thì chẳng có thằng nào dám giúp. Vì mượn tiền ngta mà ko trả nên ngta từ mặt đó 😀
Nãy ổng còn đòi chôn sống e nữa ạ. R đập đồ đùng đùng làm như mình đúng, suốt bao nhiêu năm nay từ ngày mà ổng đánh bài là nhà ngoại e. Ai ai cũng ghét ổng, h ổng đâu có thèm ló mặt xuống ngoại đâu
Mỗi lần e tự xuống thăm ngoại, là ngoại đều bảo nói xấu ổng cho e nghe, còn bảo " sau này mà ổng về già, m đừng có cho ổng 1 cắc nào"
Ngoại e là người thương cháu với thương con lắm, ai đúng thì bênh ai sai thì sửa chứ ko ba que!
Nói chung mấy ngày về nghỉ tết dưới quê e trầm cảm qá, mẹ em thì vừa đi làm kiếm tiền, vừa nấu cơm các kiểu, làm việc nhà,... Đi làm nuôi 4 miệng ăn ( nhà e có 4 người, ông tồi đó, mẹ em, và 2 đứa con) V mà ông già đó đi làm về ko dám đưa tiền cho mẹ em, ổng làm 1 tuần đc 3tr thì về đưa mẹ e nhiều nhất là 500k 😀. Số tiền còn lại ổng ém đi ăn nhậu cờ bạc
Em hận ổng đến tận xương tủy của mình! Em muốn ổng chết đi, hoặc đợi 9 năm nữa ổng già và sức yếu mình sẽ cho ổng sống như địa ngục, tù túng, đói kém, ko nơi nương tựa!
Cảm ơn mn đã kiên nhẫn đọc đến cùng, những lời mà mình tâm sự.