Tôi với vợ tôi là bạn thanh mai trúc mã của nhau. Cả hai đều học cùng tiểu học, học cấp 2 và cấp 3 cùng nhau. Chúng tôi chỉ thực sự xa nhau khi vào đại học. Tôi học trường Dược Hà Nội còn vợ tôi học y Thái Bình. 

Bao năm làm bạn thân, mãi khi học năm nhất chúng tôi mới bắt đầu có tình cảm trai gái. Tình yêu thời sinh viên cũng rất trong sáng và đẹp đẽ. Cả hai đứa đều luôn cố gắng giữ gìn cho nhau cho tới tận ngày 2 đứa ra trường. Ra trường xong, chúng tôi làm đám cưới và đều ở lại thành phố làm việc.

hình ảnh

Ảnh minh họa internet.

Dù cuộc sống xa quê phải ở trọ còn nhiều khó khăn vất vả nhưng vợ chồng tôi luôn cố gắng động viên nhau chăm chỉ cày cuốc để có tiền mua nhà, mua xe rồi sinh con đẻ cái. Vậy mà chúng tôi chỉ mới thực hiện được ½ mơ ước là mua được nhà chung cư, mua được chiếc xe bốn bánh loại rẻ để đi thì biến cố đã liên tiếp ập đến.

Đó là một ngày cách đây hơn 1 năm trước, dù tôi đang rất khỏe mạnh như thế thì sau một lần ốm và đi khám, tôi tá hỏa khi phát hiện đã suy thận nặng. Sau thời gian ấy, vợ chồng tôi đã cùng đi chạy chữa khắp nơi nhưng không thấy tiến triển. Do đó, tôi đành phải vào bệnh viện để lọc máu nhằm tiết kiệm chi phí. Khi ấy giải pháp tối ưu mà bác sĩ đưa ra chính là ghép thận. Song tôi cứ đợi mỏi mòn không có thận phù hợp từ người cho chết não nào.

Nhiều lần vợ tôi quyết định xét nghiệm thử để xem thận của em có thể ghép cho chồng không. May mắn là thận của em có thể ghép cho chồng nhưng tôi nhất quyết không đồng ý điều này. Bởi em còn phải sinh con, đẻ cái và đi làm sau này. Hơn nữa tôi không muốn vì tôi mà sức khỏe của vợ bị ảnh hưởng nên tôi khước từ đề nghị này của vợ.

Vậy mà hơn chục ngày trước, khi vợ chồng còn đang gian lao chống trọi với bệnh tật như vậy thì tôi hay tin vợ tôi bị tai nạn giao thông trên đường đi làm về. Do được người đi đường đưa vào viện cấp cứu kịp thời nên em vẫn tỉnh như sáo dù bị thương khá nặng. Vào viện em vẫn còn thều thào nói với bác sĩ em tự nguyện hiến thận của mình cho tôi để mong tôi sớm khỏe mạnh như trước đây.

Em cũng viết lại ước nguyện này và ký mọi giấy tờ cho thận chồng. Chỉ sau đó em mới lịm dần đi và mãi mãi không tỉnh lại. Em cũng để lại cho tôi mẩu giấy cuối cùng có nội dung: “Cuộc sống của chồng giờ đã sang trang mới. Chồng ở lại nhớ giữ gìn sức khỏe thật tốt. Mong rằng nếu có kiếp sau chúng ta sẽ mãi ở gần nhau”.

Những ngày sau đó, ca ghép thận của tôi đã được các bác sĩ thực hiện rất thành công. Nhờ tiến triển tốt, 15 ngày sau tôi đã được xuất viện trong niềm hân hoan của cả gia đình trong tình trạng sức khỏe ổn định, có thể vận động nhẹ nhàng, làm những việc đơn giản…

Ngày về nhà, thắp nén nhang trên bàn thờ vợ, tôi thấy mình đã nợ vợ rất nhiều. Vợ chẳng những cùng tôi cố gắng gây dựng kinh tế suốt mấy năm qua, em còn hiến thận cho chồng cuộc sống hồi sinh lần 2. Hiện sức khỏe của tôi đã ổn định sau khi nhận cho thận nhưng tình cảm vợ chồng tôi thì đã không thể đo đếm được nữa rồi vì vợ chồng ngày ngày tách biệt.

Đúng là kiếp này tôi đã nợ vợ quá nhiều. Tôi rất cảm ơn em đã đến và cho tôi biết tình yêu đẹp đến nhường nào, yêu đúng người bỗng nhiên bị chiều đến hư ra. Mong rằng nếu có kiếp sau như vợ tôi nói, chúng tôi sẽ sinh ra ở gần nhau, anh lớn hơn em vài tuổi và chúng tôi sẽ được ở bên mãi mãi. 

hình ảnh

Ảnh minh họa internet.