"Bố tôi”
Bàn tay bố gầy guộc
Đen xạm và gân guốc
Những hòn than ngọn lửa
Cùng bố qua bao năm…
Từ thuở còn thủ công
Bễ quay quay thổi lửa
Tay dùng búa nện sắt
Rèn cuốc, xẻng, búa, dao...
Nghề rèn cực lắm thay
Khói than tiêu tốn sức
Thân cực lao lực nhiều
Tuổi thọ cũng giảm theo.
Khi tôi còn bé xíu
Bố đã làm thợ rèn
Và nhiều năm sau đó
Cái nghiệp vẫn bước theo…
Hàng ngày bố rèn hàng
Tiếng búa máy rền vang
Đất cũng như rung chuyển
Bố -dũng sĩ kiên cường!
Khi tôi bước vào đời
Bố dạn dày kinh nghiệm
Hàng chục năm trong nghề
Nhưng tuổi cũng thêm cao.
Bố không rèn nhiều nữa
Chỉ thỉnh thoảng đôi khi
Bố rèn dao, cuốc, xẻng, ...
Tuổi cao sức giảm dần.
Nhưng nhắc đến bố tôi
Tên nghề cùng tên bố
Xóm làng ai cũng biết
Người thợ rèn ấy ngay.
Nhớ lúc còn bé thơ
Tôi ở trên vai bố
Thuở ấy phim đen trắng
Khi cả nhà đi xem.
Năm tôi lên cấp hai
Bố dạy tôi tập lái
"Con ngựa sắt" trước nhà
Từng bước, từng bước một…
Dành tặng bố bài thơ
Mong bố luôn mạnh khỏe
Con nợ bố chàng rể…
Và công ơn sinh thành…
Thời gian trôi thật nhanh
Mười năm con xa nhà
Học, làm rồi lại học
Bố đã gần sáu mươi.
Con cảm ơn cuộc đời
Được là con của bố
Mai sau nếu kiếp nữa
Con vẫn mong sẽ là
Con của bố, bố thương!
(2015-HHD)