Hoàng Hương là người vùng Giang Hạ thời Đông Hán, từ nhỏ đã rất hiếu thuận với cha mẹ, người ở trong vùng đều gọi cậu bé là “tiểu hiếu tử” (đứa con nhỏ có hiếu). Năm Hoàng Hương lên chín tuổi thì mẹ cậu qua đời, vì thế cậu bé lại càng hiếu thuận với cha hơn. Hàng ngày, cậu đều giành làm những công việc tương đối nặng nhọc, để cho cha mình có nhiều thời gian nghỉ ngơi, cậu bé nghĩ mọi cách để cha có được cuộc sống thoải mái hơn.

hình ảnh
Hoàng Hương từ nhỏ đã rất thông minh và hiểu chuyện.


(Chụp màn hình video Youtube, nguồn: Chanhkien.org)

Mùa hè thời tiết oi bức, lại nhiều muỗi, Hoàng Hương biết cha mình không chịu được nóng, thời tiết nóng thường làm ông không ngủ được, lại còn bị muỗi đốt nữa. Vì thế mà mỗi tối, Hoàng Hương thường dùng quạt quạt gối và chiếu cho mát, và đuổi muỗi xong rồi mới mời cha đi ngủ. Đến mùa đông lạnh giá, Hoàng Hương sợ cha bị lạnh, cậu bèn nằm trên giường ủ ấm chăn chiếu, rồi mới mời cha lên giường nghỉ ngơi.

tam tự kinh bài 5

Hoàng Hương dùng quạt quạt gối và chiếu cho mát, đuổi muỗi xong mới mời cha đi ngủ.


(Chụp màn hình video Youtube, nguồn: Chanhkien.org)