Thật ra em ghét mấy câu hỏi về chuyện lương bổng, nhưng lại có rất nhiều người cứ lao vào hỏi tới cùng, em nói chẳng nhiều nhưng đủ sống. Ừ thì giờ nói luôn, 6tr/tháng đó, ai nói túng thiếu, nợ nần chồng chất…là do không nắm được luật chơi thôi, chứ em sống khỏe re..





Em cũng là một người bình thường nên vẫn thích sống xa hoa, ăn chơi thả ga này nọ. Nhưng em biết suy nghĩ là em đang ở cấp độ nào, phải sống ra làm sao. Và đây là cuộc sống của em cho những ai thắc mắc làm sao 6 triệu vẫn phè phỡn.



Em chọn ở trọ chung với con bạn thân tại quận 12 và đi làm bằng phương tiện công cộng. Chi phí tổng cộng là nhà 600.000 và chưa tới 300.000 xe buýt.



Tiền nhà không mới là 600.000, thêm điện nước 100.000 và mấy thứ linh tinh xà phòng, dầu gội, bột giặt,...em tốn tổng cộng 800.000 đồng/tháng.



E không bon chen đi xe tay ga mà cũng chẳng cần xe số vì em nghĩ như vầy, vật lộn với việc tự lái xe chi cho cực, 30 phút lái xe là 30 phút bạn lãng phí công sức rồi phải chịu nào là nguy cơ tai nạn, hít khói bụi làm giảm tuổi thọ, tàn phai nhan sắc.



Em đi xe buýt cho lành, bắt 2 tuyến xe đi từ quận 12 đến công ty ở quận 10. Chỉ tốn khoảng 10.000 đồng mà được ngồi mát, vừa đi quan sát người đi xe máy xe hơi thấp hơn mình, vừa gặm ổ bánh mì hay ăn gói xôi mặn giá cũng chỉ 10.000 - 15.000 đồng. Ai đi xe máy mà được vậy, vừa tốn xăng, vừa phải bị cuốn theo các quán ăn phí phạm lề đường.



Em cũng tính trong đầu cả rồi, đii bộ từ trạm xe buýt đến trạm còn giúp tim khỏe mạnh. Nếu đi xe buýt mất 1h30 và tự lái xe mất 30 phút, em vẫn chọn đi xe buýt. Ai cười em mặc ai, đã sao đâu nào? Thời sinh viên cũng vậy quen rồi, ngại gì thêm mấy năm tiếp theo.



Lâu lâu có đi chơi thì nhờ bạn sang chở hoặc việc gấp lắm thì mượn xe con bạn, đổ ch nó chừng 10.000 xăng là thong dong vi vu.



Mới ra trường việc làm lương thấp, chuyện tiết kiệm này em đã có sẵn kế hoạch hết trong đầu.



Em lấy động lực từ anh kia, lúc ảnh làm phụ bếp, đang rửa thớt thì buộc miệng nói sau này mở chuỗi nhà hàng 30 cái, ông bếp trưởng cười vào mặt ảnh rồi chửi đòi tạt sốt cà chua vô mặt. Giờ sao? Ảnh có 100 cái nhà hàng còn ông đầu bếp kia tới gặp ảnh nộp đơn xin việc mới đau.



Ăn uống thì cũng là chuyện cỏn con, em sống với con bạn, tính nó cũng thích nấu nướng nên 2 đứa gom tiền lại nấu chung, mỗi đứa 400.000/tháng. Cứ ngày chẵn nó nấu, ngày lẻ em nấu, rồi bỏ hộp mang đi làm. Cuối tuần hai đứa mới nấu chung món gì ngon ngon để xả stress.



Ăn vừa ngon nè ha, vừa ít tốn kém lại tốt cho sức khỏe, em không thể nào nghĩ ra tại sao mọi người lại ăn tiệm suốt ngày, không ngán cũng thấy sợ vấn đề mất vệ sinh chứ hả.



Gái tỉnh lên thị thì lúc đầu có hơi thấy tự ti, nên em vẫn nghĩ dù tiền bạc, tài chính ít cỡ nào cũng dành ra chút đỉnh cho bản thân hưởng thụ, ăn chơi xả láng với bạn bè 2 lần một tháng.



Nói thế chứ cũng là ăn bình dân thôi. Tụi em đi lần 4 người, hay đi quán ốc gần nhà hoặc lê la các thứ từ chợ về, chuẩn bị sẵn hết rồi làm tiệc nướng tại gia. Chia ra mỗi đứa cầm chừng 100.000 đến 150.000/ lần là ăn uống ngập mặt.


Bạn em chọn cũng toàn những người có ăn học, có hiểu biết, không quan tâm giàu nghèo tụ họp vậy tán dóc, tâm sự vậy đủ vui rồi. Cần chi beerclub, bar, ...tốn kém gấp mấy chục lần mà chẳng được nói năng gì.



Em cũng không tiếc tiền mua sách, hơi mắc xíu cho khỏn này nhưng chắc là xứng đáng. Tháng nào em với con bạn cũng bỏ ra 200.000 mua sách. Đọc xong sách của mình thì đổi cho đứa kia, tích lũy ít kiến thức.


Nếu tháng nào nhà văn hóa quận có mở khóa học nào đó hay hay, thì coi như em bỏ sách tháng đó đi đăng ký học hỏi kinh nghiệm từ những người thành đạt, để mai mốt dành dụm đủ tiền còn tự kinh doanh riêng. Chứ làm công ăn lương biết đến khi nào khá nổi.



Tính ra cụ thể:



Nhà cửa + sinh hoạt = 800k


Đi lại + ăn sáng = 500k


Ăn uống = 400k


Tụ tập bạn bè = 200k


Sách/học phí = 200k


Việc phát sinh ngoài ý muốn = 200k


Cứ trung bình xe xích tầm 2.3 cho tới 2.5 triệu chi phí. Em vẫn còn dư đến khoảng 3.5 triệu.



Khoản tiền đó em sẽ chia làm 3 phần. Trích 500.000 bỏ vào ống heo để dành cứ 2-3 tháng là sẽ đi du lịch đâu đó 1 lần. Hoặc chính đó là tiền để em đi xe về quê thăm gia đình nếu không có dự định đi nơi khác.



Phần còn lại là 1 triệu em gửi về cho ba má, 2 triệu em gửi tiết kiệm ngân hàng. Khoản ngân hàng này em sẽ tích lũy dần dần coi như đó là vốn khởi nghiệp về sau. Chắc hơi lâu nhưng có còn hơn không, buôn bán kinh doanh nhỏ rồi mở lớn từ từ, hoặc kêu bạn bè góp vốn, nhiều hình thức có thể tận dụng mà lo gì.



Nhưng em cũng tự nhủ rằng, năm tới,em chắc em sẽ có khoản tiền tiết kiệm nhiều hơn. Nếu thu nhập vẫn 6 triệu, em sẽ tự tát vô mặt. Không có để cái tư duy tới đâu hay tới đó, nghèo thì an phận nghèo. Em sẽ cố gắng làm thêm giờ hoặc kiếm thêm nghề tay trái để rút ngắn thời gian khởi nghiệp.



Ai có thu nhập cao, em ngưỡng mộ chứ em không lấy làm xấu hổ. Vì mọi người thu nhập cao nhưng chi tiêu cao thì cũng có gì hay ho. Em vui vì em sống lành mạnh, kiếm tiền dựa trên sức lao động của mình, mà thậm chí còn phè phỡn với những kế hoạch ăn chơi, du lịch, không nợ nần.



Mọi người thu nhập 6 triệu cũng được, 20 triệu cũng được làm sao có phương pháp quả lý cho tốt mới là chuyện nên lo. Chúc mọi người sống vui khỏe và thỏa mãn tất cả nhu cầu với thu nhập của mình.



http://www.webtretho.com/forum/f241/co-200-trieu-van-mua-duoc-nha-day-la-kinh-nghiem-cua-em-2202352/#post34465010